Cầm vé tàu, tìm được chỗ nằm, Vương Lỗi mới thả đồ đạc xuống. Trước khi mua vé, Vương Thu Vũ đã dặn dò anh rất nhiều lần, nhất định phải mua vé giường nằm, không được tiếc tiền. Từ quê bọn họ đến Thủ đô là một quãng đường rất xa.
Bà Vương ngồi xuống thì thấy ba vé đều là giường nằm, nhịn không được nói: “Ba người chúng ta đều nằm giường nằm thế này chắc chắn là tốn không ít tiền rồi. Sao con không mua ghế cứng ấy, chúng ta đâu phải người chịu sung sướng quen rồi đâu.”
Vương Đông Tuyết nói: “Chị con muốn hiếu kính mẹ, mẹ cứ hưởng thụ là được. Chúng ta đến thủ đô mất nhiều thời gian như vậy, xe lửa lại chạy chậm, mẹ mà ngồi ghế cứng lắc qua lắc lại, đến nơi có khi hai ngày cũng chưa tỉnh lại được ấy.”
Vương Lỗi gật đầu: “Đúng vậy đó mẹ, vé giường nằm mua cũng không hết bao nhiêu tiền, mẹ mà mệt thì cứ nằm ngủ đi.”
Ba người nhà họ cất dọn đồ xong xuôi mới thở ra một hơi. Cả nhà quay sang nhìn nhau, nhịn không được mà đồng loạt nở nụ cười.
Trong nhà xảy ra việc này, Vương Thu Vũ đương nhiên không biết. Buổi tối cô gọi điện thoại về nhà không thấy ai nghe thì đoán rằng tám phần mẹ và anh trai em gái của cô đang ngồi trên tàu hoả.
Tối hôm đó, Vương Thu Vũ và Trần Phong tranh thủ thời gian nghỉ ngơi một chút. Nhưng tâm tình Vương Thu Vũ rất kích động, không thể nào ngủ ngay được. Cô nằm trên giường lăn qua lộn lại tới tận 11 giờ đêm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boss-hung-du-2-ca-doi-chi-vi-em/880081/chuong-2068.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.