Bà Lý chỉ vào anh: “Cậu, cậu... Tôi là trưởng bối của cậu, sao cậu có thể nói chuyện với tôi như vậy?”
Trong lòng bà ta vô cùng sốt ruột, sao cháu gái còn chưa ra vậy, bên này bà ta sắp không trụ được nữa rồi, Trần Phong không cho bà ta mặt mũi.
Trần Phong cười lạnh: “Trưởng bối của tôi là ba mẹ tôi, là những người đáng để tôi kính trọng, chứ không phải là một bà già chuyên đi đặt điều nói xấu, tìm cách vấy bẩn trong sạch của người khác như bà.”
Bà Lý tức giận ngực đến đau ngực, “Cậu... Cậu…”
“Bà nội, bà làm sao thế ạ?” Một giọng nói vô cùng nũng nịu vang lên.
Trần Phong nghe thấy những cũng không quay đầy lại nhìn. Bà Lý thấy cháu gái xuất hiện thì vô cùng vui vẻ, lại nhìn cách ăn mặc của cháu gái mình thì lại càng thêm tin tưởng mười phần. Dung mạo này, vóc dáng này, con bé quê mùa họ Vương kia làm sao có thể so sánh được với cháu gái bà ta chứ.
Lý Văn Văn đi giày cao gót, bước từng bước tới trước xe Trần Phong, xoắn xoắn mái tóc dài được uốn xoăn cẩn thận của mình, nhìn Trần Phong nói: “Anh Trần, thật ngại quá, vừa rồi có phải bà nội em đã nói gì đó làm anh mất hứng không. Anh đừng tức giận nha, bà nội em không phải cố ý đâu.”
Trần Phong lạnh lùng liếc nhìn cô ta: “Xin lỗi, tôi không quen biết cô, phiền cô đừng xưng hô thân mật như vậy với tôi.”
Đôi môi đỏ mọng của Lý Văn Văn co rút, tên Trần Phong này đúng là... không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boss-hung-du-2-ca-doi-chi-vi-em/880036/chuong-2023.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.