Bà Lý nói: “Văn Văn, cháu đừng vội, chắc chắn là vì lúc Trần Phong thấy cháu, trời đã tối rồi nên nó không thấy rõ mặt mũi của cháu. Đợi khi nó đến đây, cháu đi qua, chỉ cần nó thấy bộ dáng của cháu, bà không tin rằng nó còn có thể thích con bé quái dị kia.”
Đến giờ bà Lý vẫn tin tưởng vững chắc vào chuyện Trần Phong và ba mẹ nó là những kẻ có mắt nhìn hạn hẹp, chưa nhìn thấy cháu gái bà. Chỉ cần Văn Văn xuất hiện, bọn họ thấy con bé thì chắc chắn sẽ không bao giờ coi trọng con bé quê mùa kia nữa.
Lý Văn Văn tức giận đá góc bàn, “Đầu óc cả nhà họ Trần kia liệu có phải có bệnh tật gì hay không vậy?”
Điều kiện của cô ta, tướng mạo của cô ta thế này mà chịu ở chung với đứa con què quặt nhà bọn họ, cả nhà bọn họ có khi phải thắp hương khấn vái tổ tông phù hộ ấy chứ, vậy mà bọn họ lại đi coi trọng con bé quái dị kia.
Bà Lý gật đầu: “Đúng vậy, hôm nay bà còn nói mỏi cả mồm nhưng ba mẹ Trần Phong còn gạt bà đi ấy chứ.”
Còn nói cái gì mà cháu gái bà cho dù có tốt đẹp cỡ nào cũng đừng có dính lên nhà bọn họ.
Phi, lời này đúng là không biết xấu hổ mà, nếu không cháu gái bà... nếu không...
Bà Lí thở dài, lắc đầu, đây là chuyện ngoài ý muốn mà.
“Trần Phong đưa ba mẹ đi, buổi chiều nhất định nó sẽ quay lại. Cháu nhịn một chút, bà nội sẽ xem xem, chỉ cần nó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boss-hung-du-2-ca-doi-chi-vi-em/880035/chuong-2022.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.