Chương trước
Chương sau
Hiện giờ ấn tượng của ba mẹ Trần Phong với Vương Thu Vũ không tệ chút nào, ít nhất là bọn họ thấy biểu hiện của cô so với loại con gái không đứng đắn mà bà Lý nói lúc nãy hoàn toàn không giống nhau. Theo lời của Vương Thu Vũ thì xem ra là trước đây cô ấy gặp phiền phức nên Trần Phong mới chủ động để cô ấy đến đây ở. Nếu đây là sự thật, vợ chồng ông bà Trần sẽ nhịn không nổi mà khen con trai mình. Con trai bọn họ thế nào, đương nhiên bọn họ hiểu rõ, cho dù thằng có có tốt bụng đến thé nào thì cũng tuyệt đối không vô duyên vô cớ cho một người xa lạ đến ở nhà họ như thế. Điều này chứng tỏ con trai bọn họ là nhất kiến chung tình với cô gái này, thế nên nó mới chủ động muốn hỗ trợ, để có nhiều cơ hội gặp gỡ. Hai vợ chồng càng nghĩ càng thấy con trai mình làm chuyện này thật là tốt, bình thường họ thấy thằng bé rất thành thật, giờ xem ra cũng không hẳn là như vậy.
Bà Lý không ngờ được rằng ba mẹ Trần Phong lại đối xử với mình như vậy. Bà có chút khó hiểu, loại con gái ngoại tỉnh lên thành phố thế này có cái gì tốt chứ? Không phải là cô ta muốn chiếm tiện nghi nhà họ ư, có tìm thì cũng phải tìm cô gái nào là người thủ đô mới đúng.
Bà Lý sốt ruột nói: “Anh chị đừng để bị cô ta mệ hoặc. Cô ta giỏi nhất là làm bộ làm tịch để lấy lòng mọi người. Cô ta đã quyến rũ để mê hoặc Trần Phong, cái cô ta muốn làm là chiếm tiện nghi của Trần Phong, cô ta căn bản không phải là loại con gái đứng đắn, cô ta...”
Vương Thu Vũ thật sự tức giận không nhịn được nữa, cô nói: “Bà Lý, cháu rất thắc mắc, cháu chưa từng làm chuyện gì có lỗi với bà, bà muốn ghép đôi Trần Phong với cháu gái mình nên cứ luôn chửi bới cháu như thế, bà không cảm thấy áy náy sao? Huống chi chuyện tình cảm chỉ cần bà nói vài câu là có thể giải quyết được sao?”
Bà Lý cảm thấy vô cùng mất mặt: “Cô không đắc tội gì với tôi, nhưng tôi không quen nhìn loại người như cô, rõ ràng là người từ nơi khác tới mà suốt ngày giả bộ tốt đẹp.”
Sắc mặt cô giáo Tôn và ba mẹ Trần Phong đều rất khó coi, bọn họ rất không thích bà Lý này, cũng không hiểu sao bà ta có thể xây dựng nên cái cảm giác ưu việt về bản thân như vậy. Chẳng nhẽ vì ở những nơi không giống nhau mà bị phân ra cao thấp sang hèn sao?
Vương Thu Vũ cười lạnh: “Câu nào của bà cũng nói cháu là dân ngoại tỉnh. Cháu nghĩ mãi không hiểu, dân ngoại tỉnh như cháu ăn trộm ăn cướp hay làm chuyện táng tận lương tâm gì mà khiến bà căm thù đến tận xương tuỷ như vậy chứ? À, không đúng, cháu không làm gì cả, chẳng qua là vì cháu và Trần Phong ở bên nhau nên bà mới cảm thấy là cháu cướp người đàn ông của cháu gái bà phải không?”
Bà Lý há mồm muốn nói nhưng lại bị Vương Thu Vũ đoạt lời: “Trời ạ, buồn cười thật đó, cháu và Trần Phong ở bên nhau trước rồi, nếu nói cướp thì cũng phải là bà muốn cướp bạn trai cháu chứ. Bà và cháu gái bà là người cao quý như vậy mà cũng có thể làm mấy chuyện cướp giật bạn trai người khác thế này, hai người xen vào làm tiểu Tam thế này khiến cháu ngạc nhiên quá.”
Vương Thu Vũ nói không chút lưu tình nào, thật sự cô cũng bị bà Lý làm cho tức giận vô cùng, bà ta thật sự khiến người ta chán ghét mà. Tối hôm qua cô để lại mặt mũi cho bà ta, không ngờ là hôm nay bà ta vẫn như thế.
Bà Lý chỉ vào Vương Thu Vũ và nói với ba mẹ Trần Phong: “Các người nhìn xem, các người xem xem, con bé nhỏ mọn này, đến người già cũng không biết tôn trọng, các người còn trông cậy rằng sau này nó kết hôn rồi thì cô ta sẽ hiếu thuận với các người sao?”
Cô giáo Tôn bĩu môi khinh thường, cậy già lên mặt ư, thật sự là mất mặt mà.
Ba mẹ Trần Phong ở bên cạnh đã thấy rõ, nếu như Vương Thu Vũ bị bà ta nói vậy mà còn không phản kháng thì bọn họ còn thấy buồn phiền đó, cô gái này tính tình sao lại quá tốt như vậy chứ?
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.