Vì vậy Vương Thu Vũ ở trên lầu đợi một lúc, thật sự là ngồi không yên nên mới mặc thêm áo rồi đi xuống đây.
Trần Phong thấy Vương Thu Vũ thì đầu tiên là vui vẻ, nhưng lập tức lại cảm thấy lo lắng, sợ cô sẽ tức giận. Anh vội nói: “Anh đi đây. Bên ngoài lạnh lắm, em lên nhà đi.”
Bà Lý nhìn Vương Thu Vũ, trên mặt thoáng qua tia chột dạ, nhưng bà ta tuổi cao, da mặt lại dày, còn ngược lại cười nói: “Ôi chao, đây không phải là Vương Thu Vũ sao? Đã muộn thế này rồi mà cô không đi nghỉ sao?”
Trần Phong nhảy xuống xe, cầm tay Vương Thu Vũ, trong lòng cảm khái, đúng là vợ tương lai của mình đang đau lòng vì mình mà. Vương Thu Vũ khoác tay Trần Phong: “Vâng, em không ngủ được, thấy anh còn chưa đi nên xuống xem sao. Bà Lý, có việc gì thế ạ?”
“Khụ khụ... Không có việc gì, không có việc gì...”
Vương Thu Vũ gật đầu: “Không có việc gì thì để anh Phong đi thôi, hôm nay cháu tới đơn vị anh ấy mới biết được đơn vị anh ấy quản lí nghiêm tới mức nào. May mà lãnh đạo của anh ấy nói rằng Trần Phong lần đầu tiên đưa người nhà tới nên họ mới cho anh ấy nửa ngày phép, để anh ấy về nhà ăn cơm với cháu, vốn dĩ anh ấy không phải đi đâu nhưng không ngờ lại có việc gấp.”
Vương Thu Vũ vì tức giận nên mới cố tình nói như thế.
Bà Lý co rút khoé miệng, con nhỏ này quả là một đứa tiểu nhân biết tính kế mà. Dám tới đơn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boss-hung-du-2-ca-doi-chi-vi-em/880024/chuong-2011.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.