Vương Thu Vũ tưởng rằng Trần Phong gặp phải chuyện gì đó nên chưa rời đi được.
Nhưng mà chờ thêm một lúc, cô tới bên cửa sổ nhìn thì thấy xe anh vẫn ở đó, có vẻ như không có ý sẽ rời đi.
Anh ấy đang đợi ai? Hay đang chờ làm chuyện gì chăng?
Cô do dự hồi lâu, không biết có nên xuống bảo anh có thể lên nhà ngồi một chút. Tuy rằng nhiệt độ ban đêm không quá thấp nhưng dù sao ngồi ở trong xe quá lâu cũng không thể thoải mái được
Cô đã đi tới cửa rồi nhưng lại dừng bước. Hay là… thôi đừng đi thì hơn. Cô cảm thấy mình là con gái mà mời một người đàn ông vào nhà thì e rằng sẽ bị người khác coi cô là người không đứng đắn. Cô cũng sợ Trần Phong hiểu lầm, nghĩ cô là người không thành thật. Cô hi vọng trong lòng Trần Phong, cô luôn là người tự trọng.
Vương Thu Vũ quyết định không ra ngoài nữa.
Có lẽ chờ thêm chút nữa rồi anh ấy sẽ đi thì sao?
Nhìn thấy túi trái cây Trần Phong để trên bàn, cô bật cười. Anh ấy quả thực là một người rất chu đáo, tốt bụng.
Sau khi tắm xong, Vương Thu Vũ vừa lau tóc vừa tới bên cửa sổ ngó xuống. Xe của anh vẫn ở bên dưới. Cô cắn môi. Sao… vẫn chưa đi chứ?
Sau đó, cô cầm một quyển sách ngồi trên giường đọc. Có lẽ vì hôm nay khá mệt mỏi nên cô nhanh chóng ngáp dài, quyển sách trượt từ trên tay xuống. Thân hình cô nghiêng đi, quyển sách rơi xuống đất phát ra âm thanh đánh thức
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boss-hung-du-2-ca-doi-chi-vi-em/879966/chuong-1953.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.