Thầy giáo Chu cười nói: “Tin là tin thôi, làm gì có cái gì gọi là tin thật với tin giả chứ. Nhưng mà vì em ngủ gật trong lớp, em sẽ phải chép lại từ mới của bài học hôm nay mười lần rồi dùng những từ đơn đó để đặt câu.”
Lộ Tu Triệt liên tục gật đầu: “Vâng, em biết rồi ạ, cảm ơn thầy giáo.”
Lý do vớ vẩn như vậy, nếu đổi lại là một giáo viên khác thì nhất định sẽ đuổi cậu ra khỏi lớp luôn, nhưng mà thầy giáo Chu lại không hề hỏi nhiều mà đã cười nói rằng thầy tin tưởng cậu.
Sự sùng kính đối với thầy giáo Chu của Lộ Tu Triệt lại tăng thêm vài phần.
Sau khi tan học, Lộ Tu Triệt ngay lập tức trượt xuống, nằm bẹp xuống bàn.
Má phải của cậu áp vào mặt bàn đến nỗi biến dạng: “Nhạc Thính Phong, tớ nghĩ là tên Tôn Khải sẽ không bỏ qua chuyện này đâu. Tối hôm qua hắn chịu chút giáo huấn như vậy, cùng lắm là sẽ chỉ biết điều được vài ngày thôi. Tớ cảm thấy tên này là một kẻ vô cùng dối trá.”
“Tớ biết, hắn ta nhất định sẽ không bỏ qua đâu, nhưng mà... không sao đâu, chú Du đã đồng ý là sẽ ra tay rồi.” Tôn Khải là một kẻ tiểu nhân. Trên đời này, đối phó với những tên tiểu nhân còn khó hơn đối với kẻ ác.
Nếu hắn có thể vì bị đánh một lần đã ngoan ngoãn thì đúng là chuyện lạ.
“Thật sao? Thế thì tốt quá! Có chú Du ra tay thì mấy tên kia nhất định sẽ bị quét sạch.” Lộ Tu Triệt nghĩ nghĩ một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boss-hung-du-2-ca-doi-chi-vi-em/879945/chuong-1932.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.