“Tao nghĩ nên quên đi thì hơn. Mày xem đám người vừa tới đi, bọn họ là người bình thường sao?”
“Mấy chiếc xe chở bọn họ tới, mỗi cái đều phải có giá vài trăm vạn. Tên nhóc đó không phải là loại bình thường đâu, chắc chắn là đại thiếu gia nhà có tiền. Còn chúng ta thì sao, chẳng qua chỉ là mấy thằng đầu đường xó chợ, làm sao có thể so sánh được với mấy kẻ có tiền kia chứ?”
“Đúng vậy, chúng ta là một đám côn đồ, làm người hầu cho người ta còn không được. Cục tức này mày nuốt xuống đi thôi. Còn con bé kia thì mày cũng đừng suy nghĩ nữa, đáng tiếc là còn chưa kịp ngủ với nó, bằng không cũng có thể cam lòng rồi, không phải sao?”
Những lời đó, rõ ràng là thêm dầu vào lửa.
Tôn Khải bị kích thích thì càng thêm căm tức: “Xong cái gì mà xong chứ. Tao mà phải chịu nhịn sao? Con tiện nhân kia nghĩ là tìm được vài đứa trẻ ranh là có thể bảo vệ nó sao! Hừ! Để tao xem xem, chúng nó có thể bảo vệ cô ta trong bao lâu.”
Hắn vốn đang đè nặng một bụng lửa giận, hôm qua bị bắt vào đồn cảnh sát, hôm nay lại bị đánh cho một trận, làm sao hắn có thể từ bỏ ý đồ chứ.
Tôn Khải nhìn mấy gã bạn bè của mình, nói: “Về sau mỗi ngày tao sẽ đều theo dõi cô ta, tao không tin là không có cơ hội... Đến lúc đo, tất cả chúng mày đều có phần.”
Bọn chúng nhìn nhau, trong mắt chứa đầy vẻ hưng phấn.
“Thằng ngu này, người ta là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boss-hung-du-2-ca-doi-chi-vi-em/879944/chuong-1931.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.