Lời này làm cho thầy Tần và hiệu trưởng đang nói chuyện líu lo liền ngưng bặt.
Thầy Tần tức giận xoay người lại: “Cậu có ý gì hả?”
Lộ Tu Triệt đứng sau lưng Nhạc Thính Phong cười đáp: “Thầy à, ý rất rõ ràng nha, chính là người chủ nhiệm như thầy—không tốt!”
Nhạc Thính Phong gật đầu: “Thật không tốt.”
Thầy Tần tức tới đỏ cả mặt: “Hai cậu nhìn lại mình xem có ra dáng học sinh không hả, cha mẹ các cậu đưa các cậu tới đây là để các cậu chống đối lại thầy giáo sao?”
Nhạc Thính Phong châm biếm: “Thân là học sinh thì phải tôn trọng thầy cô rồi, nhưng mà lúc thầy cô làm sai thì học sinh không được nói ra sao, chẳng lẽ cứ tiếp tục để cho cái sai đó lan tràn ra ngoài?”
Lộ Tu Triệt bổ sung: “Hơn nữa, cha mẹ bọn em đưa bọn em tới trường để học tập tri thức, thầy giáo phụ trách truyền đạt kiến thức, nếu như thế thì bọn em phải tôn trọng rồi. Có điều nếu thầy giáo không biết tôn trọng học sinh thì chúng em sao có thể học hành được nữa?”
Nhạc Thính Phong liếc cậu một cái, giỏi lắm, thằng nhóc này nói chuyện càng ngày càng logic.
Thầy Tần tức giận muốn nói tiếp nhưng đã bị hiệu trưởng ngăn lại: “Chuyện này là thầy làm sai, chuyện học sinh không muốn làm thì tại sao lại cưỡng bách em ấy, tại sao phải bắt một học sinh gánh cái gọi là vinh dự của lớp, vinh dự của tập thể. Chẳng lẽ không phải một giáo viên chủ nhiệm mới là người phải lo mấy cái này sao?”
Tuy rằng trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boss-hung-du-2-ca-doi-chi-vi-em/879903/chuong-1890.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.