Chương trước
Chương sau
Du Dực nhìn cánh tay của vợ mình lộ ra ngoài, rất muốn mặc thêm cho cô một cái áo khoác.
Tiểu Ái sau khi sinh xong càng trở nên xinh đẹp mềm mại hơn trước. Một tháng chuyên tâm chăm sóc giúp da mặt trắng hồng phúng phính, Du Dực nhìn thấy trong lòng như bị mèo cào xé.
Trong lòng Tiểu Ái sao lại không biết chồng mình đang nghĩ gì, nhéo vào cánh tay anh ấy một cái: “Còn không đi đi, quan khách đều tới rồi đó.”
Du Dực chỉ biết gật đầu, mọi người đều đi về phía khách sạn.
Khi bọn họ tới, người của Tô gia đều đã tới rồi. Dĩ nhiên có cả 6 cháu trai nhà họ Tô.
Bọn chúng đòi tới đây dĩ nhiên không phải là vì muốn nhìn thấy em trai mà đều là vì để tìm Thanh Ti chơi.
Đây cũng là nguyên nhân vì sao Nhạc Thính Phong tâm trạng bắt đầu không tốt lắm.
Mấy anh em họ của cậu ta, thật sự… khiến người khác không thoải mái.
Mới đây thôi, lập tức đã dẫn Thanh Ti đi mất rồi, khiến 6 anh em nhà họ Tô muốn nhìn thấy cũng không được.
Cùng với khách khứa liên tục tới thăm, người lớn bắt đầu bận bịu. Lộ Tu Triệt sau khi một lúc mới tìm được Nhạc Thính Phong.
“Sắc mặt khó coi như vậy, không phải cậu bị ốm rồi chứ?”
Nhạc Thính Phong khoanh tay: “Không có.”
Lộ Tu Triệt buồn bã: “Không có, vậy tại sao nhìn cậu lại có vẻ không vui vậy?”
“Không thể vui được.” Cậu sao có thể vui vẻ được đây. Mấy tên tiểu tử thối đó vừa tới, Thanh Ti đã bị bọn họ cướp đi rồi, ăn cơm cũng thấy phiền phức.
Lộ Tu Triệt nhìn theo ánh nhìn của Nhạc Thính Phong, thấy Thanh Ti đang chơi rất vui vẻ với mấy anh nhà họ Tô, nhất thời đã hiểu ra.
“À… là bởi vì mấy anh em họ của cậu cũng tới hả? Tớ thấy Thanh Ti chơi rất vui vẻ với bọn họ,. Vừa nãy khi tớ mới tới có hỏi thăm anh họ của cậu, anh ấy nói năm nay anh ấy lên thành phố thi, chờ kết thúc kỳ nghỉ hè sẽ tới báo danh.”
Tô Trảm đã kết thúc kỳ thi trung học phổ thông, giấy thông báo cũng đã có, đây là trường đại học thành phố cao cấp nhất toàn quốc.
Tới đây khai giảng rồi, anh ấy sẽ phải tới thành phố để học, tới lúc đó sẽ có thể gặp Thanh Ti thường xuyên.
Chuyện Lộ Tu Triệt nói vừa đúng là chuyện mà Nhạc Thính Phong nhọc tâm nhất. Mấy tên tiểu tử kia dù có tới cũng chỉ vài ngày là phải rời khỏi, nhưng mà Tô Trảm không như vậy. Hai tháng nữa anh ta sẽ tới đây ở, nói coi có thấy phiền phức không?
Hơn thế Thanh Ti còn rất thích Tô Trảm. Nhạc Thính Phong cảm thấy có lẽ cô bé nào cũng đều thích những người nhiều tuổi một chút, vóc dáng cao, khuôn mặt hài hòa.
Lộ Tu Triệt mang tới hai cốc nước hoa quả, đưa cho Nhạc Thính Phong một cốc: “Này, cậu có biết không, hôm qua tớ đã gặp Mã Siêu Kiệt rồi.”
“Ừ, rồi sao nữa.”
Lộ Tu Triệt thở dài một tiếng: “Tiểu tử đó hiện giờ, chẹp, cũng rất đáng thương. Hôm qua khi tớ thấy cậu ta bị đám trẻ con đánh, chính là kiểu ép sát đất mà đánh. Cậu ta cũng không phản kháng, tớ đã… ra tay giúp cậu ta giải vây.”
Nhạc Thính Phong chau mày, vài ngày trước cậu ấy cũng gặp Mã Siêu Kiệt, trưởng bối hai nhà gặp nhau.
Mẹ của Mã Siêu Kiệt là một người rất thấu tình đạt lý, đã nói xin lỗi với Nhạc Thính Phong, Du Dực đã trả tiền điều trị cho Mã Siêu Kiệt. Hai nhà đã làm hòa, không còn tranh chấp.
Nhưng chuyện ồn ào của ba Mã Siêu Kiệt, không chỉ bọn họ, mà cả thành phố ai ai cũng biết. Đến tận bây giờ truyền hình thỉnh thoảng vẫn đưa tin.
Cục cảnh sát tiếp tục điều tra ra rất nhiều việc mà ba Mã Siêu Kiệt đã làm. Sau khi định án đã đưa về viện kiểm sát, nghe nói tháng sau tòa án sẽ công khai thẩm tra xử lý, tới lúc đó, nhà báo truyền thông cũng sẽ qua đó.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.