Cả nhà nhìn thấy cảnh này đều cảm thấy rất thú vị, đến cả Nhạc Thính Phong cũng ngoảnh đầu lại muốn xem, cậu nhóc nghe thơ Đường sẽ như thế nào.
Thanh Ti bắt đầu bằng giọng nói nhẹ nhàng: “‘Tĩnh Dạ Tứ ’, Lý Bạch, đầu giường ánh trăng rọi, ngỡ mặt đất phủ sương…”
Đọc xong bài đầu tiên, Thanh Ti lại lật sang bài “Xuân Hiểu”mà cô bé đã được học.
Cậu bé vốn còn đang mở to mắt, đang chơi đùa vui vẻ, sau khi nghe xong hai bài thơ Đường mí mắt liền bắt đầu đánh nhau, chẳng mấy giây sau mắt nhắm lại… ngủ!
Thanh Ti đã tìm sang bài thứ ba, “Em ơi, chị đọc cho em thêm một bài…”
Vừa ngẩng đầu nhìn thấy cậu bé đã ngủ say, Thanh Ti…
Cô bé có chút ngỡ ngàng quay đầu nhìn ba mẹ. Cả hai người họ đều đang cố nhịn cười.
Cô bé lại nhìn sang người khác, cụ ông cụ bà vẫn cười tít mắt nhìn cô bé, Tô Ngưng Mi thì quay người lại, giở vờ như đang bận rộn.
Lại nhìn qua Nhạc Thính Phong, cậu ho một tiếng: “Trẻ con, ham ngủ.”
Du Dực xoa xoa cằm nói: “Theo anh thấy, sau này nếu buổi đêm Du Trạm không chịu ngủ thì cứ để Thanh Ti đọc thơ Đường cho nó, đó chắc chắn là một ý hay.”
Tiểu Ái ngồi bên cạnh véo cánh tay anh một cái, Thanh Ti bĩu môi: “Ba…”
Du Dực lập tức nói: “Con xem, thằng nhóc này thật không biết hăng hái gì cả, chị đọc thơ cho nghe mà nó lại còn ngủ, thật là không hiểu chuyện. Nào, lôi nó dậy.”
Sau rất nhiều lần suy nghĩ đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boss-hung-du-2-ca-doi-chi-vi-em/879845/chuong-1832.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.