Còn phía Trần Phong, phía cô dâu nghe thấy anh ta nói vậy, đầu tiên là sững sờ, trong lòng thoáng qua chút hoảng loạn, ngay sau đó liền tức giận nói: “Cái gì, cậu lại dám nói vậy à? Con gái tôi có điểm gì không xứng với cậu. Một kẻ tàn phế như cậu, cậu lấy con gái tôi đã phải đốt nhang mà tạ ơn rồi, cậu lại còn dám nói không làm nữa, cậu cho rằng nhà chúng tôi là cái gì?”
Đối với cả nhà cô dâu mà nói, hôn lễ này bọn họ có thể nói không làm, nhưng, Trần gia không thể nói, Trần gia phải cầu xin bọn họ.
Trần Phong cười khẩy: “Đúng, con gái chú tốt quá, tôi tự biết không xứng được, chẳng phải nhà chú nói hôn lễ này không làm nữa hay sao? Được, tôi tác thành cho con gái chú, đừng để một cô gái điều kiện tốt như vậy phải theo tôi chịu thiệt thòi uất ức, để tránh việc người như tôi làm lỡ mất tương lai tươi đẹp của cô ta.”
Cả nhà cô dâu trong bỗng chốc ai nấy đều vô cùng kinh ngạc, việc này hoàn toàn khác so với những gì họ nghĩ.
Ba Trần nghe thấy câu này, thấp giọng trách mắng: “Trần Phong, kết hôn không phải là trò trẻ con.”
“Chính bởi vì không phải chuyện trẻ con, con mới không muốn để ba và mẹ con nửa đời sau này không được sống yên ổn. Ba, lần này nghe con đi.”
Ba Trần vốn định nói thêm gì đó, nhưng nhìn thấy sự mệt mỏi trên gương mặt của con trai, trái tim bỗng đau nhói.
Đứa con trai này của ông, từ trước đến giờ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boss-hung-du-2-ca-doi-chi-vi-em/879807/chuong-1794.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.