Khuôn mặt ba mẹ cô dâu thoáng qua chut ngượng ngùng, úp úp mở mở một hồi, hất cằm hất mũi lễ trời, ưỡn mặt nói: “Lúc trước, chẳng phải là thấy con trai ông cũng đối xử tốt với con gái tôi, nghĩ con trai ông là một người hiền lành thật thà, nhưng ai mà ngờ được đúng ngày kết hôn cậu ta lại để lộ ra bộ mặt thật, coi như trước đây chúng tôi mù mắt.”
Cô dâu đứng phía sau giật giật áo của ba cô ta, ba cô ta ngầm hiểu, không thể nói những lời quá độc, nếu không bọn họ không đến cầu xin cũng không hay, cho nên ông ta gần như ba thí, nói: “Con gái tôi là một người lương thiện, nhưng thân làm ba mẹ chúng tôi tuyệt đối không thể giương mắt nhìn nó bị ức hiếp, tôi nói cho mấy người biết, nhất định phải bắt Trần Phong quỳ xuống dập đầu xin lỗi con gái tôi trước mặt mọi người, đuổi cái tên chiến hữu khốn nạn đó ra ngoài... nếu không đến nói chuyện cũng không cần nói nữa.”
Ý tứ như vậy là đã rõ rồi, dập đầu xin lỗi trước, đuổi cái tên chiến hữu nghèo đi, sau đó chúng ta mới có thể nói chuyện, nếu không thì không cần phải nói gì nữa.
Cả nhà bọn họ đều nghĩ nói những lời này ra, Trần gia nhất định sẽ đồng ý, dù sao, bọn họ cũng không lỡ chống mắt nhìn cô con dâu sắp vào đến nhà mình lại chạy mất.
Đúng lúc cả nhà bọn họ còn đang đắc ý, đợi Trần gia cúi đầu xin lỗi.
“Vậy không cần phải nói chuyện nữa.” Trần Phong đi đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boss-hung-du-2-ca-doi-chi-vi-em/879806/chuong-1793.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.