Lộ lão gia nổi cơn thịnh nộ, hận một nỗi không thể xách gậy đến trại tạm giam, chọc chết hai thứ chó má tán tận lương tâm đó.
Thế nhưng, khi Lộ lão gia nhìn thấy con trai hổ thẹn áy náy quỳ trước mặt mình xin lỗi, tự kiểm điểm bản thân.
Lộ lão gia cảm thấy trải qua việc này, Lộ Hướng Đông đã thực sự thay đổi rất nhiều, nếu là nó trước đây liệu có thành thật mà kể đúng tất cả sự việc cho ông như bây giờ không? Chắc chắn sẽ tận lực tìm cách che dấu.
Nhưng hiện giờ, nó đã chủ động nhận sai, cũng không nói giúp Dư Mộng Nhân và Dư Viễn Phàm, đúng là có tiến bộ rất nhiều.
Nếu như ông xảy ra việc này mà có thể khiến con trai nhìn rõ bộ mặt của Dư Mộng Nhân, có thể khiến nó sửa đổi, vậy thì trận bệnh này đối với ông mà nói cũng coi là đáng giá.
Lộ Hướng Đông cúi gằm mặt xuống nói: “Ba, việc này con không muốn giấu ba, con chỉ lo lắng sức khỏe của ba quá yếu ớt, cho nên con và mẹ và cả Tiểu Triệt đã bàn bạc, đợi sức khỏe của ba tốt lên một chút mới nói, thật không ngờ... ba đã hỏi rồi.”
Lộ Hướng Đông vẫn luôn chờ cây gậy của Lộ lão gia đánh lên người mình, nhưng từ lúc quỳ đến giờ, chân tướng cũng đã nói hết rồi, Lộ lão gia lại không hề đánh hắn, việc này hình như có chút không bình thường.
Hắn ngẩng đầu, nhìn thấy Lộ lão gia vẫn đang nhìn mình, ánh mắt có chút phức tạp, nhưng lại không cáu giận. Hắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boss-hung-du-2-ca-doi-chi-vi-em/879794/chuong-1781.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.