Cậu còn chưa ra tới cửa, nhìn thấy mấy người mặc đồng phục đứng phía sau cửa, nháy mắt liền tắt tiếng.
Cảnh sát đứng ngoài cửa liếc mắt nhìn Dư Mộng Nhân: “Dư Mộng Nhân phải không?”
Dư Mộng Nhân tìm lại được giọng nói của mình: “Tôi… Xin hỏi đồng chí cảnh sát, các vị… có chuyện gì sao?”
Một giây đầu tiên khi vừa nhìn thấy cảnh sát, phản ứng đầu tiên của Dư Mộng Nhân là muốn chạy trốn, cô ta bị trúng tim đen mà.
Nhưng tâm tình cô ta rất nhanh đã bình tĩnh lại, cô ta đâu có giết người, cô ta cái gì cũng không làm. Bỏ thuốc độc giết người là con trai cô ta, không quan hệ tới cô ta. Cho dù cảnh sát có thực sự tra ra được chứng cứ gì, cái đó cũng không can hệ tới cô ta.
Đúng, không có việc gì, không can hệ gì tới cô ta.
Lúc trước Dư Mộng Nhân suy tính muốn giết Lộ lão gia, cũng đã tính kỹ lắm rồi. Cô ta không thể ra tay, một khi bị phát hiện cô ta không thể tránh được hình phạt.
Cảnh sát nhìn đến Dư Viễn Phàm đang đứng phía sau Dư Mộng Nhân, kiểm tra lai ảnh chụp một chút, nói: “Dư Viễn Phàm, hẳn là cậu rồi.”
Tuy rằng vừa rồi Dư Viễn Phàm còn mải nghĩ ngày sau làm như thế nào để thu thập Lộ Tu Triệt.
Nhưng mà khi cậu chính thức nhìn thấy cảnh sát, vẫn sợ tới mức nói không nên lời, thân mình một mực run rẩy.
Dư Viễn Phàm dù sao cũng chỉ là đứa trẻ. Cảnh sát ập tới khiến cho cậu theo bản năng mà sợ hãi.
Sau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boss-hung-du-2-ca-doi-chi-vi-em/879765/chuong-1752.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.