"Điều này chứng minh, nhất định có người nói với nó. Ít nhất cũng có người đưa thuốc cho nó, để nó làm như vậy. Dù sao thì người bình thường chẳng ai lại đi đề phòng một đứa trẻ con cả.”
Lời này của cậu ý tứ rất rõ ràng rằng có lẽ Dư Viễn Phàm chỉ là vật hy sinh mà thôi.
Mà kẻ lấy hắn ra làm vật hy sinh mới đích thực là hung thủ chân chính muốn giết chết Lộ lão gia.
Nhưng mà, hung thủ này cũng rất dễ đoán, ngoại trừ Dư Mộng Nhân ra thì còn có ai chứ? Dĩ nhiên là không có. Dư Mộng Nhân cũng biết rõ rằng, nếu là tự cô ta ra tay, căn bản không thể vào được cửa lớn nhà họ Lộ. Hơn nữa, một khi thành công rồi, vạn nhất điều tra ra cô ta chính là kẻ sát nhân, khỏi phải nói cũng biết hình phạt thế nào.
Nhưng Dư Viễn Phàm thì không giống vậy, nó vẫn là đứa trẻ, lại còn là vị thành niên.
Dù sao mặc kệ có nói thế nào, hai mẹ con bọn họ không ai cũng thoát được liên can.
Bà cụ tức giận siết chặt nắm tay run rẩy. Con tiện nhân Dư Mộng Nhân này, uổng công bà còn nói với chồng rằng cũng không phải là không thể để cho cô ta bước vào nhà họ Lộ.
Lộ Hướng Đông nháy mắt với Lộ Tu Triệt, ý muốn cậu đừng có nói nữa, bà cụ đã tức giận đến thế này rồi.
Lộ Tu Triệt nghiêng người không thèm nhìn hắn. Không nói cho bà cụ ư, thế chẳng lẽ phải gạt bà hay sao?
Bà cụ cả giận nói: “Con tiện nhân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boss-hung-du-2-ca-doi-chi-vi-em/879762/chuong-1749.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.