Một tát này của bà cụ rất mạnh. Bà tát mạnh đến nỗi Lộ Hướng Đông lệch cả người sang bên cạnh.
Lộ Hướng Đông không dám nói lời nào. Từ khi sinh ra đến giờ, đây là lần đầu tiên hắn thấy bà cụ nổi giận như vậy.
Bà cụ chỉ vào Lộ Hướng Đông, hỏi: “Rốt cuộc trong lòng mày, tính mạng của ba mày là cái gì?”
Lộ Hướng Đông sợ tới mức vội nói: “Mẹ... Con không phải là không để ý ba, con chỉ là... Con cũng không nói là con sẽ không gọi cảnh sát, con... Con đặt chuyện này trên người mình, con... Con có chút chần chừ, đó là sự thật, nhưng mà con cũng không giống như...”
Hắn thừa nhận là hắn từng có suy nghĩ muốn giấu nhẹm chuyện này đi, Dư Viễn Phàm dù sao cũng là con trai của hắn, cho dù làm vậy là táng tận lương tâm, nhưng mà... Hắn cũng hy vọng là có thể cho thằng bé một cơ hội, có lẽ, Dư Viễn Phàm cũng không biết rằng sự tình có thể náo loạn nghiêm trọng đến mức này.
Có lẽ, thằng bé không hề cố ý...
Bà Lộ không muốn nhìn Lộ Hướng Đông nữa, bà nhắm mắt lại: “Đủ rồi, tôi không muốn nghe anh nói gì nữa, chuyện này đã vô cùng rõ ràng rồi. Anh không cần phải giải thích gì với tôi cả, cứ giữ lại, chờ khi ba anh tỉnh thì anh đi mà nói với ông ấy. Đương nhiên, đó là nếu ba anh còn có thể tỉnh lại được.”
Trong lòng bà Lộ, so với con trai, kỳ thật, người bạn già làm bạn cả đời với bà còn quan trọng hơn nhiều.
Trước đây
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boss-hung-du-2-ca-doi-chi-vi-em/879761/chuong-1748.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.