Lời mà cô giáo Tống nói, thêm cả những tư liệu kia nữa, tất cả đều đang bày ra trước mặt Lộ Hướng Đông.
Trước kia ông cụ có nỏi, thằng bé Dư Viễn Phàm này đã bị nuôi hỏng rồi, hiện giờ cô giáo Tống lại nói, nó và Lộ Tu Triệt không giống nhau, Lộ Tu Triệt chẳng qua chỉ là tính tình không tốt, kiêu căng một chút, nhưng nội tâm thằng bé lại lương thiện, nhưng Dư Viễn Phàm hoàn toàn không như vậy.
Cố giáo Tông tuy rằng không nói ra rõ ràng nhưng Lộ Hướng Đông biết, trái lại, nội tâm của Dư Viễn Phàm không hề lương thiện, thằng bé đã sa đoạ từ trong xương cốt rồi.
Lần đầu tiên trong đời, Lộ Hướng Đông bắt đầu hoài nghi những gì mình biết.
Những cái đó, phải chăng là có người cố tình để hắn thất, còn thứ mà hắn chưa từng thấy thì vẫn giấu đằng sau, bản thân hắn lại lựa chọn tin tưởng, lựa chọn nghe theo nên hắn chưa bao giờ nhìn thấy.
Lộ lão gia tử đứng lên nói: “Tự anh suy nghĩ cho tốt đi.”
“Ba, con...” Lộ Hướng Đông cảm giác mình có rất nhiều lời muốn nói nhưng trong nhất thời lại không biết nên bắt đầu từ đâu cả.
Bà Lộ vỗ vỗ bả vai hắn: “Mẹ và ba con đi nghỉ trước đây, con cũng đi ngủ sớm đi.”
Lộ Hướng Đông làm sao có thể ngủ được chứ, hôm nay, biết được việc này làm hắn lại điểm lại trong đầu tất cả những chuyện đã phát sinh cùng Dư Mộng Nhân. Hiện giờ hắn không ngừng hoài nghi hai mẹ con cô ta, chính bản thân hắn cũng bắt đầu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boss-hung-du-2-ca-doi-chi-vi-em/879741/chuong-1728.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.