Bà Lộ chau mày, sau khi do dự, thở dài, “Được thôi, mẹ ra ngoài xem xem…”
Bà ấy đối với đứa trẻ đó, nói cho cùng, vẫn là có vài phần thương xót.
Lộ Hướng Đông vội nói: “Cảm ơn mẹ… cảm ơn mẹ…”
Bà Lộ đứng lên đi ra ngoài cửa, đi tới sân, liền nghe thấy tiếng khóc của Dư Mộng Nhân, ông cụ đứng ngay trong nhà, cô ta quỳ bên ngoài.
Đi lại gần, bà nghe thấy Dư Mộng Nhân khóc nói: “Xin lỗi bác, nếu không phải thật sự không còn cách nào, cháu đâu dám chạy tới quấy rầy bác, nhưng thằng bé xảy ra chuyện rồi, cháu không tìm được ai có thể giúp đỡ.”
“Tiểu Phàm nó… sau khi từ trường trở về, cả người đều không đúng, nó từ khi vào nhà không nói với cháu một chữ nào, còn nhốt mình trong phòng, gọi thế nào cũng không ra, nó chắc chắn là bị bắt nạt ở trường rồi, cháu gọi điện cho Hướng Đông, nhưng mãi không có người nhấc máy, cháu thật sự không có cách nào, cho nên mới muốn tới Lộ Gia xin giúp đỡ… cháu lo, cháu lo Tiểu Phàm sẽ xảy ra chuyện trong phòng nó…”
Dư Mộng Nhân nhìn thấy người đi ra là Lộ lão gia, không phải Lộ Hướng Đông, trong lòng liền hồi hộp, nhưng cô ta sớm đã có chuẩn bị, vẫn là nói một lượt rõ ràng rành mạch sự việc.
Dư Mộng Nhân dù khóc lóc thảm thiết, nhưng cô ta lại vẫn nói rõ ràng chuyện đã xảy ra. Bà Lộ không đứng quá gần, nhân trời tối, bà đứng sau bụi cây, nghe hai người nói chuyện.
Nghe thấy giọng nói không chút tình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boss-hung-du-2-ca-doi-chi-vi-em/879662/chuong-1649.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.