Dư Viễn Phàm vừa nghe lời này, tâm can liền hung hăng run rẩy hai cái, tên nam sinh này rốt cuộc có thù hận gì với cậu vậy, đây không phải là muốn hại chết cậu hay sao
Cậu đương nhiên là không phải thật sự muốn đi tìm chết mà, cậu chỉ muốn hù dọa hai ông bà giáo viên này thôi mà, cậu cũng chỉ muốn biến chuyện này từ lớn hoá nhỏ, từ nhỏ biến thành không có, để trường học không xử phạt cậu ta mà thôi.
Mắt thấy sắp đạt được mục tiêu thì nam sinh này lại đột nhiên xuất hiện khiến trong lòng Dư Viễn Phàm không yên.
Nhưng mà cậu ta giờ đã ngồi trên lan can bảo hộ, chắc chắn không thể dễ dàng đi xuống, cậu ta phải khiến trường học thoả hiệp với mình mới được.
Vì vậy, Dư Viễn Phàm nói với Nhạc Thính Phong, hô lớn: “Từ buổi sáng nay, lúc tôi vừa mới vào lớp, cậu đã bắt đầu nhằm vào tôi. Cho tới tận bây giờ, tôi chỉ muốn hỏi, tôi với cậu có thâm thù đại hận gì mà cậu chưa thấy tôi chết cậu chưa vui vẻ vậy?”
Nói xong, thân thể Dư Viễn Phàm còn cố tình đung đưa, giống như bất cứ lúc nào cũng có thể ngã xuống vậy.
Cô giáo Tống và thầy giáo Thể dục đều sợ tới mức muốn rụng tim. Thằng nhóc Nhạc Thính Phong này chạy tới đây để đổ thêm dầu vào lửa sao?
Lúc này mà lại nói mấy lời đó, nhỡ đâu lại thật sự kích thích Dư Viễn Phàm, khiến thằng bé nhảy xuống thật thì làm sao? Đến lúc đó, cả trường học, cả mấy giáo viên bọn họ,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boss-hung-du-2-ca-doi-chi-vi-em/879653/chuong-1640.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.