Ông cụ nhìn thấy số điện thoại lạ gọi tới liền đoán đây là cuộc gọi của Dư Viễn Phàm, ông không nhận điện thoại, chỉ để mặc cho tiếng chuông di động cứ thế vang lên, ông hỏi Lộ Hướng Đông: “Anh biết là ai gọi tới không?”
Lộ Hướng Đông lạnh run, lắc đầu, hắn không biết, không biết mà.
Ông cụ cười lạnh: “Xem ra là biết rồi!”
Lộ Hướng Đông lắc đầu như trống bỏi, ba của hắn lúc này có thể hù chết người mất đó: “Ba… Con… Không… Không biết, con cũng chưa nhìn… Điện thoại, con cũng không biết là ai gọi tới.”
Chuông điện thoại vẫn vang lên, người gọi điên thoại thật kiên trì, vẫn không ngừng gọi tới.
“Có muốn nghe không?” Ông cụ hỏi Lộ Hướng Đông.
Lộ Hướng Đông cái gì cũng không muốn. Hắn trực tiếp lắc đầu, ai thèm quản chuyện người gọi tới là ai chứ,. Hắn tuyệt đối không thể nghe cuộc điện thoại này. Nếu hắn dám cầm vào điện thoại thì giây tiếp theo, ông già có thể phế luôn đôi vàn tay của hắn mất.
Ông cụ buông di động: “Tôi đã cho anh cơ hội, là anh không nghe điện thoại, về sau, anh đừng có trách tôi.”
Lộ Hướng Đông không ngừng lắc đầu: “Không có, đương nhiên là không, ba, con… Con làm sao dám trách người chứ.”
“Được, anh đã không nghe điện thoại thì chúng ta hãy tiếp tục chủ đề vừa nãy đi.” Ông cụ trực tiếp bấm tắt cuộc gọi rồi tắt máy.Lộ Hướng Đông gãi gãi đầu, nhỏ giọng nói: “Con chỉ muốn… Muốn ra ngoài hít thở không khí. Con… con không đi tìm ai hết…”
Ông cụ tin lời hắn nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boss-hung-du-2-ca-doi-chi-vi-em/879649/chuong-1636.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.