“Thầy cô có thể gọi điện hỏi trường cũ của em, hỏi xem rốt cuộc em có từng làm ra sự tình kiểu này hay không?”
Dư Viễn Phàm biết có người hãm hại mình, nhưng hiện giờ cậu ta không dám nói, không ai tin tưởng cậu ta, hơn nữa, cậu ta mà càng nói như vậy, các giáo viên lại càng cảm thấy rằng cậu ta đang chối bỏ trách nhiệm, sẽ cảm thấy rằng đây là cậu ta đang không chịu thừa nhận.
Thầy giáo Thể dục cũng không muốn nhìn thấy cậu ta, quay sang nói với cô Tống: “Hiện tại em có nói cái gì cũng không được đâu, tôi chỉ tin vào những gì mà tôi tận mắt thấy. Cô Tống, đây là học trò trong lớp cô, cô nói đi, nên xử lý nó thế nào.”
Cô Tống dùng vẻ mặt thất vọng nhìn Dư Viễn Phàm: “Cô thật sự không ngờ rằng em có thể làm ra loại chuyện như vậy. Tuy nói là không phải phẩm chất, đạo đức của tất cả mọi người đều tốt, nhưng tuyệt đối không một ai có vấn đề như em. Em làm cho cô quá thất vọng rồi. Buổi sáng thì em gây loạn khi gặp chuyện không may, buổi chiều lại chạy tới… Em, em bảo cô phải làm thế nào mới tốt đây, em gọi ba mẹ em tới đây đi.”
Dư Viễn Phàm nắm chặt tay, cúi đầu, trong lòng tính tính toán toán, nhất định không thể gọi mẹ cậu ta tới được, nhưng mà… Nếu có thể gọi Lộ Hướng Đông tới đây thì lại có thể.
Loại người như Lộ Hướng Đông thì rất rất dễ lừa, cậu chỉ cần quật cường khóc lóc, nói mình không cố
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boss-hung-du-2-ca-doi-chi-vi-em/879648/chuong-1635.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.