Lời này của cô ta vô cùng quang minh chính đại, ý tứ kia là muốn nói Lộ Tu Triệt học hành kém cỏi, không thể so sánh cùng con trai cô ta được.
Dường như cô ta có ý định đạp lến đầu Lộ Tu Triệt, cho dù là Lộ Hướng Đông cũng không nhất định có thể cảm nhận được thâm ý của cô ta.
Nhưng mà, đối với chuyện này, Lộ Hướng Đông cũng không cảm thấy có vấn đề gì cả. Con trai hắn học hành cố gắng thế nào, tiến bộ nhanh ra sao, hắn vẫn biết được điều ấy. Lúc nhận phiếu điểm của kỳ thi cuối kỳ, giáo viên chủ nhiệm lớp thằng bé còn phát riêng cho nó một giấy khen nữa, điều này Lộ Hướng Đông cũng biết.
Việc học hành trong khối này, có hình tượng nghịch thiên của Nhạc Thính Phong tồn tại, Lộ Hướng Đông quả thật là không hề lo lắng chút nào.
Nhưng hắn ta cũng không đả kích Dư Mộng Nhân, chỉ nói rằng hãy chờ tin tức của hắn, muộn nhất là ngày kia Dư Viễn Phàm có thể nhập học được.
Ngắt điện thoại, Dư Mộng Nhân nói với Dư Viễn Phàm: “Tiểu Phàm, thằng nhóc Lộ Tu Triệt kia hoàn toàn không phải là người dễ ở chung. Sau khi con tới trường, nhất định phải cẩn thận với nó.”
Dư Viễn Phàm khinh thường nói: “Yên tâm đi, nó… Chỉ là một thằng tiểu thiếu gia không đầu óc thôi.”
Thật ra, Dư Viễn Phàm cũng có chút khẩn trương. Nó muốn tới trường học, muốn nhìn xem thằng tiểu thiểu gia từ nhỏ đã được sủng ái đến tận trời Lộ Tu Triệt kia rốt cuộc có đức hạnh dạng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boss-hung-du-2-ca-doi-chi-vi-em/879616/chuong-1603.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.