Hai tay Lộ Tu Triệt đặt lên miệng hà hơi mấy cái để sưởi ấm.
Nhạc Thính Phong liếc xéo cậu một cái: “Haha, cậu là đang khoe khoang với tớ, nhà cậu có nhiều tiền sao?”
Lộ Tu Triệt rất nghiêm túc nói: “Đương nhiên không phải, tớ là muốn nói với cậu, có tiền, chưa chắc đã vui vẻ.”
Thế nên, Nhạc Thính Phong tặng cho cậu một tràn cười haha.
Hai người vào phòng khách, người lớn đã sắp ăn xong cả rồi, Hạ An Lan sau khi nhìn Lộ Tu Triệt, thì liếc mắt với Du Dực một cái, chính chủ ở đây, có cần phải nói không?
Du Dực mỉm cười, phí lời, đương nhiên không nói rồi.
Nhưng, anh cảm thấy, dù cho có nói, Lộ Tu Triệt tiểu tử này cũng chưa chắc sẽ trở về.
Anh nói: “Hai tiểu tử thối các con, mau đến ăn sáng đi.”
Hai cậu chạy đi rửa tay trước, đợi Thanh Ti rửa mặt xong xuống nhà, mới bắt đầu ăn sáng.
Hạ An Lan hỏi: “Ăn sáng xong thì làm gì?”
Đối với người lớn như họ, quanh năm suốt tháng, đều bận rộn công việc, lúc có thể nghỉ ngơi, thì lại chẳng muốn đi đâu cả, chỉ muốn ở nhà, đánh bài thôi.
Du Dực đang xem điện thoại, “Tối qua có tuyết, trên đường chắc chắn không dễ đi, muốn ra ngoài chơi, phải ở gần đây, không thể đi quá xa.”
“Ba đứa nhóc bọn con, chuẩn bị đi đâu chơi vậy?”
Thanh Ti nói: “Bọn con đắp người tuyết.”
Du Dực cười nói: “Đắp người tuyết à?”
Thanh Ti gãi gãi đầu, vậy thì cũng không chắc, cô bé cũng muốn đi ra ngoài chơi nữa, nhưng bên ngoài tuyết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boss-hung-du-2-ca-doi-chi-vi-em/879480/chuong-1467.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.