Du Dực gật đầu: “Đúng vậy, nhờ em giúp tìm người?”
“Tìm ai?”
Du Dực ngẩng đầu, cười như không cười: “Cháu trai của lãnh đạo cũ của ông ấy Lộ lão gia.”
“Lộ lão gia… Ồ… Ha ha...” Hạ An Lan phát ra một tiếng cười quái dị, trên bàn ăn tất cả mọi người trừ Du Dực, đều quay sang nhìn anh, trên mặt ai nấy đều đầy vẻ hồ nghi.
Lộ lão gia mà Du Dực vừa nói, Hạ An Lan liền nhớ ra, nhưng họ thì không biết, họ biết ba của Lộ Tu Triệt là Lộ Hướng Đông, nhưng lại không biết Lộ lão gia là ai, chỉ có ông Hạ sau khi nghe thì nhíu mày lại không chắc chắn lắm.
Tô Ngưng Mi hỏi: “Hai người đang nói gì vậy?”
Hạ An Lan cười nói: “Không có gì, ăn sáng xong, anh sẽ nói cho em biết.”
Qua một lúc sau ông Hạ mới nhớ ra, cảm thấy Lộ lão gia mà ông quen biết hình như cũng không nhiều, ông hỏi: “Lộ lão gia mà các con nói, không lẽ là...”
Hạ An Lan gật đầu: “Vâng.”
Nhiếp Thu Sính chọc chọc Du Dực: “Rốt cuộc hai người đang nói gì vậy?”
“Không có gì, ăn sáng trước đi.”
Du Dực vốn không định cứ thế mà giao Lộ Tu Triệt ra, những chuyện mà Lộ Hướng Đông làm anh thật sự rất khinh bỉ, vì mối tình đầu chó má của mình, mà không thèm hỏi han tới con trai, cũng không biết trong đầu bị thủng chỗ nào nữa.
Cái gọi là tình đầu, không có được liền trở thành nốt chu sa trong lòng, thế nên nhiều năm sau gặp lại, Lộ Hướng Đông mới dễ dàng bị mê
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boss-hung-du-2-ca-doi-chi-vi-em/879479/chuong-1466.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.