"Thằng nhóc Thính Phong này, cháu thật thích nói bừa. Chú là… bận bịu công việc, sau này rảnh rỗi chú sẽ ở bên Tiểu Triệt nhiều hơn. Cháu là bạn của Tiểu Triệt, cháu giúp chú khuyên nhủ nó, bảo nó đừng giận chú nữa, nó muốn cái gì, chú đều mua về cho nó.”
Nhạc Thính Phong cười chế giễu: “Chú, hình như chú rất tự tin, cảm thấy tùy tiện mua chút quà là có thể dỗ được Lộ Tu Triệt, nhưng, vừa rồi ở dưới lầu không phải chú cũng đã thử rồi sao, có tác dụng không? Huống hồ, tại sao cho đến giờ chú vẫn không hiểu, Lộ Tu Triệt vốn không giận chú chứ?”
Lộ Hướng Đông kinh ngạc: “Nó... Không tức giận sao?”
Không đúng, hắn đã lâu như thế không về nhà, con trai không thể không giận dỗi chút nào. Nghĩ như thế, nhưng trong lòng bản thân Lộ Hướng Đông cũng không chắc chắn. Hắn nhớ đến tình huống vừa nãy ở dưới lầu, Lộ Tu Triệt vốn không lộ ra chút dáng vẻ tức giận nào cả.
Nhạc Thính Phong mỉm cười: “Đúng thế, khi một người không còn để tâm, thì sao phải tức giận?”
Trong lòng Lộ Hướng Đông đánh bộp một tiếng, sắc mặt đã trắng hơn rất nhiều.
Nhạc Thính Phong cười cười: “Chú, tình cảm, tín nhiệm, hy vọng, đều là những thứ sẽ hao mòn. Những thứ này, nếu mãi mãi chỉ biết tiêu hao, mà không vung đắp, vậy sớm muộn cũng sẽ dùng hết sạch sẽ. Vì còn có tình cảm nên mới có tín nhiệm, hy vọng đợi chờ sẽ dần triệt để biến thành thất vọng, những đạo lý mà cháu hiểu, cháu nghĩ chú càng hiểu rõ?”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boss-hung-du-2-ca-doi-chi-vi-em/879418/chuong-1405.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.