Hôm đó, khi rời khỏi công viên trò chơi, Thanh Ti thấy mấy xe cảnh sát ở ngoài cổng ra, cô bé tò mò hỏi: “Sao ở đây có nhiều xe cảnh sát thế ạ?”
Du Dực thuận miệng đáp: “Có lẽ là ở đây có người đánh nhau, các chú cảnh sát tới để bảo vệ trật tự.”
Thanh Ti ghé mặt vào cửa sổ, bỗng nói: “Con thấy chú Lưu, ba… ba nhìn xem, chú Lưu kìa.”
Trước kia khi Du Dực đưa Thanh Ti đi chơi đã từng gặp cục trưởng Lưu của cục cảnh sát.
Du Dực nhìn thoáng qua bên ngoài, đúng là nhìn thấy cục trưởng Lưu, anh gật đầu: “Ừ, chú Lưu đang chấp hành nhiệm vụ, chúng ta đừng tới quấy rầy.”
Nhạc Thính Phong và Lộ Tu Triệt đều biết rõ vì sao cảnh sát lại ở đây.
Lộ Tu Triệt hơi lo lắng, những người kia có khi đã chết rồi, cảnh sát cũng đã tới, liệu có tìm tới bọn họ không?
Nếu cảnh sát tìm tới, bọn họ nên nói thế nào?
Cậu liếc nhìn Nhạc Thính Phong, mặt cậu ta không đổi sắc, cực kỳ bình tĩnh, giống như chuyện mà cảnh sát đang xử lý không liên quan gì tới mình.
Cậu nhỏ giọng hỏi: “Nhạc Thính Phong, chúng ta…”
“Sao thế?”
Lộ Tu Triệt nhìn vào đôi mắt lạnh lẽo của Nhạc Thính Phong: “Không có gì, không có gì…”
Cậu có muốn hỏi cũng không dám hỏi nữa, cứ cảm thấy Nhạc Thính Phong y như người lớn vậy, khi đối mặt với chuyện xảy ra, cậu ta có thể bình tĩnh lý trí, tìm ra biện pháp xử trí.
Từ sau khi từ nhà ma trở ra, Lộ Tu Triệt luôn nghĩ tới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boss-hung-du-2-ca-doi-chi-vi-em/879309/chuong-1296.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.