Du Dực lại hỏi: “Nhóm người đối đầu với các người là ai, biết không?”
Người kia kiệt sức lắc đầu, trước mắt hắn đã trở nên mơ hồ, thân thể càng lúc càng lạnh. Hắn biết nếu mình không được cứu thì sẽ chết ngay, hắn nói: “Không biết, lúc đầu tôi… chúng tôi còn tưởng… là do hai thằng bé kia gọi người tới giúp, sau đó mới phát hiện… không phải. Hình như bọn họ… cũng giống chúng tôi… Nhưng cũng có thể là…là bọn buôn người…”
Du Dực gật đầu, đại khái chính là như thế, hai nhóm này, một nhóm bắt cóc tống tiền, một nhóm buôn bán trẻ em.
Anh lấy điện thoại ra, trước mặt người nọ bấm gọi đi, điện thoại nhanh chóng được thông.
“Alo, Cục trưởng Lưu, tôi đây… Du Dực. Tất nhiên tìm anh có chuyện rồi…”
Anh liếc nhìn người ở dưới đất, “Tôi gặp một chút chuyện ở công viên trò chơi, hai băng đảng tội phạm chém giết nhau, có thương vong, anh phái người lại dọn dẹp hiện trường đi. Ừm, một nhóm chuyên bắt cóc tống tiền, một nhóm không phải bắt cóc thì chính là buôn bán trẻ con… Ở trong nhà ma, à đúng rồi, mang nhiều cáng cứu thương một chút.”
“Chút nữa đã quên, cho anh một mục tiêu vây bắt xã hội đen. Ở quán massage Hoa Hồng tại phố Tây Nam, mau cho người tới bắt đi, không cần cảm ơn tôi, lần này coi như nhường công lao cho anh.”
Người nọ đã không còn nghe rõ Du Dực đang nói gì, hắn run run hỏi: “Có thể… có thể cứu tôi không…”
Du Dực gật đầu: “Đương nhiên có thể.”
Trên mặt người nọ nở ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boss-hung-du-2-ca-doi-chi-vi-em/879308/chuong-1295.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.