Rốt cuộc cũng đánh ngã hết đám người này, Nhạc Thính Phong thở phào một hơi, coi như hôm nay cũng không ra về tay không.
Lộ Tu Triệt đứng ở bên cạnh trợn mắt há hốc mồm, xong rồi sao?
Cậu còn chưa kịp ra tay, chỉ thấy Nhạc Thính Phong tả xung hữu đột trong đám người này một hồi, gậy gỗ trong tay múa may tưng bừng, vóc dáng cậu ta không cao, người lại cực kỳ linh hoạt, động tác của vài người đàn ông kia lại chậm chạp, gậy trên người Nhạc Thính Phong như có mắt, chuyên đánh đúng những điểm yếu trên người họ, toàn là những chỗ bị thương. Mấy người kia không đánh được bao lâu liền nằm đo đất hết.
Hai thiếu niên đứng giữa một đám người đã ngã xuống, nhìn chẳng khác nào hạc giữa bầy gà.
Lộ Tu Triệt không biết phải mô tả cảm xúc của mình lúc này như thế nào. Cậu ta nhìn Nhạc Thính Phong lại cúi đầu nhìn mặt đất, không nhịn được mà nuốt nước miếng.
Cậu cảm giác mình có thể giương nanh múa vuốt, hoành hành ngang ngược sống tới bây giờ thật là quá con mẹ nó không dễ dàng gì. Ít nhất cậu có một lão ba có tiền, nếu không đã sớm bị người giết chết rồi.
Giờ nhìn Nhạc Thính Phong, Lộ Tu Triệt yên lặng rụt cổ lại, trong đầu cậu lúc này chỉ có hai chữ: chênh lệch!
Cậu hỏi Nhạc Thính Phong: “Giờ chúng ta… đi ư?”
Gậy trong tay Nhạc Thính Phong vẫn còn dính máu, cậu không dám buông ra vì sợ có người trong đám người kia sẽ vùng lên, cậu nói: “Không đi thì ở lại với bọn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boss-hung-du-2-ca-doi-chi-vi-em/879304/chuong-1291.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.