Nhạc Thính Phong không động đậy: “Vội gì, cứ đợi thêm tí nữa…”
“Còn đợi cái gì nữa hả, cậu nhìn họ đã giết nhau tới đỏ cả mắt rồi kìa, nhỡ làm chúng ta bị thương thì sao? Không phải cậu muốn trai cò đánh nhau, ngư ông đắc lợi sao? Để bọn họ đánh đi.”
Lộ Tu Triệt vừa rồi còn kích động muốn vọt vào giết chóc giờ cực kỳ muốn rời khỏi đây, bởi vì những người vào sau kia trong tay đều cầm dao, một dao đâm xuống là lấy được mạng người luôn. Lộ Tu Triệt càng nhìn càng lạnh người, hai chân càng mềm nhũn.
Cậu lo lắng, những người đó đánh đánh giết giết sẽ lan tới đây rồi cũng làm cậu bị liên lụy luôn.
Vừa rồi có hai người bị chém đã suýt nữa ngã về phía này. Nhìn máu đỏ tươi chảy ra từ người họ, Lộ Tu Triệt chỉ cảm thấy tâm can cũng run lên.
Nhạc Thính Phong nhìn người ngã xuống càng lúc càng nhiều, khóe môi cong lên: “Đương nhiên là chờ kết thúc rồi.”
“Hả?”
Nhạc Thính Phong không để ý tới cậu, căn cứ vào độ hung hãn của hai nhóm người này, có lẽ tới cuối cùng chỉ còn lại hai, ba người trụ lại là cùng, đến lúc đó cậu vác gậy xông lên đánh đập một trận rồi giao tất cả những người chết lẫn sống cho cảnh sát, đỡ để có người chạy mất.
Những kẻ bắt cóc này, chỉ cần để một kẻ chạy thoát được, sau này không biết sẽ còn gây họa cho bao nhiêu người nữa.
Lộ Tu Triệt hỏi: “Thế phải đợi bao lâu nữa?”
Nhạc Thính Phong: “Cậu cứ nhìn đi, sớm thôi.”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boss-hung-du-2-ca-doi-chi-vi-em/879303/chuong-1290.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.