Chương trước
Chương sau
"Cậu thông minh mà, trong thời gian ngắn như thế mà có thể tiến bộ thần tốc, còn vượt qua cuộc thi nhảy lớp nữa, cậu là thiên tài.”
“Cho dù là thiên tài thì cũng phải tự mình học mới được. Nếu không tại sao trước kia tôi lại không giỏi như bây giờ?”
Lộ Tu Triệt: “Nói chuyện với cậu chẳng khác gì nói chuyện với ba tôi, một giọng điệu y chang nhau.”
Nhạc Thính Phong thở dài, thằng nhóc này vẫn còn ngây thơ, chưa trưởng thành được, “Vậy thì tôi đổi một vấn đề khác nhé, sau này cậu định sẽ sống mãi thế này à?”
Lộ Tu Triệt tự nhìn lại mình: “Thì sao, như thế không được à?”
“Cậu cảm thấy được?”
Lộ Tu Triệt gật gật: “Tôi thấy tốt mà.” Mỗi ngày chơi bời, không có chuyện phiền lòng, quá tốt còn gì.
Nhạc Thính Phong lắc đầu: “Tôi không còn gì để nói cả.”
“Này, cậu có ý gì hả?” Lộ Tu Triệt ngăn cậu lại, cậu mà không nói thì sẽ không thả người.
Nhạc Thính Phong đành nói thẳng: “Cậu không nghĩ tới chuyện, nếu một ngày nào đó trong nhà cậu không chỉ có một đứa con trai là cậu thì phải làm sao à?”
“Hả?” Lộ Tu Triệt sững ra, không phản ứng lại.
“Ba cậu ở bên ngoài có không ít đàn bà. Tôi nghĩ cậu còn rõ ràng hơn tôi cái này. Tuy rằng cậu nói rằng ba cậu không có con trai riêng, đều là con gái, nhưng nếu như có một ngày, đột nhiên có một đứa con trai xuất hiện thì sao?”
Nhạc Thính Phong nói một câu liền chọc thẳng vào nguy cơ của Lộ Tu Triệt. Hôm nay, sau khi đi vào nhà họ Lộ, cậu nhận thấy, vị trí của Lộ Tu Triệt nhìn thì tưởng là vững chắc, ba cậu ta cũng rất yêu thương con mình. Nhưng trên thực tế, chính vì như vậy nên vị trí của Lộ Tu Triệt mới càng nguy ngập hơn.
Bởi vì hết thảy của cậu ta đều chỉ là tạm tời, trừ phi vận may của cậu ta mãi tốt như thế.
Lộ Tu Triệt kinh ngạc nhìn Nhạc Thính Phong: “Vì sao sẽ… xuất hiện một đứa chứ?”
Nhạc Thính Phong liền nói thẳng: “Bởi vì địa vị duy nhất của cậu ở trong lòng ba cậu chỉ là tạm thời. Nếu ông ấy thật sự muốn cam đoan địa vị của cậu thì đã không có nhiều con như thế. Ông ấy để đám đàn bà đó sinh con, vậy có thể thấy ông ấy là một người cực kỳ mong mỏi có con trai.”
Lộ Tu Triệt há hốc mồm, nhìn Nhạc Thính Phong với vẻ kinh ngạc.
“Cậu còn nhỏ, ba cậu lại đang trong thời kỳ trẻ trung, khỏe mạnh, ông ấy còn có thể sinh rất nhiều con. Trừ khi vận may của cậu tốt tới nghịch thiên, khiến cho ba cậu mãi chỉ sinh ra con gái.”
Hoặc là, ông ấy đột nhiên lương tâm trỗi dậy, đi triệt sản.
Lộ Tu Triệt cảm thấy phát lạnh trong lòng: “Không… Không phải đâu, cậu nói quá nghiêm trọng rồi.”
“Cái này mà gọi là nghiêm trọng à? Tôi chỉ muốn chỉ rõ cho cậu thấy tình cảnh hiện tại của cậu, nghiêm trọng thực sự tôi còn chưa nói tới đâu.”
Lộ Tu Triệt lo lắng: “Còn có… gì nữa?”
Nhạc Thính Phong hỏi cậu: “Hôm nay ba cậu đã tỏ ra không hài lòng về cậu rồi, cậu cũng đã nói, trước đây ông ấy chưa từng như thế đúng không?”
Lộ Tu Triệt gật đầu: “Đúng, nhưng cái này là do ông ấy bị cậu kích thích…”
“Một người như tôi có thể kích thích được ông ấy à? Có lẽ tôi chỉ là một chất xúc tác mà thôi, có thể trong lòng ba cậu đã sớm sinh ra sự không hài lòng về cậu từ lâu rồi, giờ gặp thời cơ đúng lúc là sự xuất hiện của tôi nên mới bạo phát ra mà thôi.”
Nhạc Thính Phong cũng không đi nhanh, chậm rãi phân tích tình thế hiện tại cho Lộ Tu Triệt nghe.
Cậu nói: “Là bạn, tôi sẽ không xúi bậy cậu, tình hình hiện tại của cậu thế nào chính cậu cũng biết, nói không tốt cũng không phải nói ngoa, cậu không thể không thừa nhận điều này.”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.