Nhạc Thính Phong mỉm cười: “Ừ, phiền toái.”
Nhưng cậu nguyện ý bị phiền toái.
Lộ Tu Triệt liếc nhìn đồng hồ: “Mới hơn 3 giờ, đợi tới 4 giờ rồi hãy về được không? Được không?”
Nhạc Thính Phong lắc đầu, không được, đã đồng ý với Thanh Ti là sẽ về sớm một chút để cùng đi siêu thị rồi.
Lộ Tu Triệt ngăn cậu lại: “Ai nha, Nhạc Thính Phong, cậu không thể như thế được. Cậu xem xem, cậu mới tới được một lát, còn chưa tới nửa ngày. Cậu đi rồi ở nhà còn có mình tôi. Cậu về cũng được, cho tôi về cùng cậu đi.”
Lộ Tu Triệt bình thường luôn ở nhà một mình, một mình chơi game, một mình xem phim cũng chẳng cảm thấy gì.
Nhưng hôm nay, sau khi Nhạc Thính Phong tới đây, chơi cùng cậu non nửa ngày, bỗng nhiên cậu lại cảm thấy ở nhà một mình rất buồn chán, rất lạnh lẽo.
Người trong nhà này không ít, họ có thể nói chuyện với cậu, nhưng để thật sự nói chuyện phiếm thì lại chẳng có một ai.
Nhạc Thính Phong đương nhiên sẽ không dẫn Lộ Tu Triệt về cùng, cậu thở dài: “Được rồi, 4 giờ sẽ về.”
Lộ Tu Triệt lập tức tươi cười, ôm bả vai Nhạc Thính Phong: “Đi, đi đánh bóng bàn, tôi nói cho cậu biết, tôi chơi bóng bàn rất giỏi đấy.”
Nhạc Thính Phong nhíu mày: “Phải không? Lần trước cậu cũng nói cậu chơi game rất giỏi.”
“Ai nha, lần trước không phải là ngoài ý muốn sao? Cái này khác mà, tôi đánh bóng bàn thực sự rất giỏi, chút nữa cậu sẽ biết.”
Lộ Tu Triệt kéo Nhạc Thính Phong đi lên lầu.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boss-hung-du-2-ca-doi-chi-vi-em/879265/chuong-1252.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.