Chương trước
Chương sau
“Vâng…” Thanh Ti không quen biết người trong tivi, cô bé cũng không biết Hạ An Lan đang xảy ra chuyện gì.
Nhạc Thính Phong nói với Nhiếp Thu Sính và Du Dực: “Chú, dì, cháu mang Thanh Ti lên lầu đây.”
“Con không xem à?” Nhiếp Thu Sính kinh ngạc hỏi.
Nhạc Thính Phong mỉm cười: “Sự thật đã sắp được bày ra rồi, chẳng có gì đáng nhìn cả.”
Vì thế, Nhạc Thính Phong dắt Thanh Ti lên lầu. Ở dưới lầu, trên tivi, cuộc phỏng vấn Nhạc Bằng Trình đã bắt đầu, còn là truyền hình trực tiếp nữa.
MC đi ngay vào vấn đề với Nhạc Bằng Trình.
“Nhạc tiên sinh có phải là chồng của Tô Ngưng Mi không?”
“Đương nhiên rồi, chúng tôi là vợ chồng hợp pháp.”
MC lại hỏi thêm mấy câu hỏi, từ nông tới sâu, sau đó hỏi tiếp: “Nghe nói anh từ nước ngoài trở về. Sau khi trở về anh liền phát hiện bọn họ… Sau đó chính vợ của anh và Hạ An Lan đã đuổi anh ra khỏi nhà, ngay cả nơi ở cũng không có đúng không?”
“Đúng, Hạ An Lan mạnh mẽ chiếm đoạt nhà của tôi, công ty của Nhạc gia, hiện tại tất cả đã trở thành đồ trong tay Hạ An Lan. Sau khi đuổi tôi ra khỏi nhà họ Nhạc, hắn còn có ý đồ khống chế tôi. Người như thế quả thực là cặn bã của xã hội, sao có thể xứng làm người đứng đầu một địa phương. Hôm nay, tôi dám đồng ý phỏng vấn là vì tôi không sợ bị trả thù, tôi muốn tất cả mọi người đều nhìn rõ bộ mặt đáng ghê tởm của Hạ An Lan…”
Trên tivi, Nhạc Bằng Trình nói với thái độ đầy căm phẫn, giống như hắn thật sự bị Hạ An Lan trả thù vậy, bức hắn tới mức một nơi để dung thân cũng không có.
Nhiếp Thu Sính nghe tới đây thì cầm lấy tay Du Dực, sốt ruột hỏi: “Giờ làm thế nào đây? Những lời này của Nhạc Bằng Trình sẽ làm anh cả rơi vào thế vạn kiếp bất phục mất.”
Trong lòng Du Dực cũng rất cấp bách, nhưng Hạ An Lan nói tối nay sẽ có kết quả, không phải thế này mới đúng.
Chẳng lẽ anh ta còn có âm mưu nào khác, anh đành trấn an Nhiếp Thu Sính: “Bà xã, đừng gấp, cứ ngồi xem đi, có lẽ… có bí mật trong này.”
Nhưng Nhạc Bằng Trình càng nói càng gắt gao, trong loại tình huống này, sao có thể nghịch chuyển chứ?
Đang lúc mọi người lo lắng thì ở trên tivi, di động của Nhạc Bằng Trình vang lên, hình như là có tin nhắn tới.
Nhạc Bằng Trình cầm điện thoại nhìn lướt qua, sắc mặt nháy mắt liền thay đổi. Hắn nhìn chằm chằm vào di động một hồi, “Chờ chút, tôi có việc cần gọi điện thoại một chút.”
Nhưng mà hắn gọi ba bốn lần dường như cũng không kết nối được. Hắn đi ra xa vài bước, cố gắng tránh khỏi màn hình camera. Nhưng dù hắn đã quay lưng đi thì người ta vẫn nhìn thấy vẻ sốt ruột hiện tại của hắn. Trên gương mặt hắn càng lúc càng không kìm nén được sự phẫn nộ.
MC ra hiệu cho quay phim, vì thế quay phim liền kéo gần màn ảnh, gương mặt của Nhạc Bằng Trình phóng lớn lên gấp hai lần, sự phẫn nộ càng nhìn thấy rõ ràng hơn.
Điện thoại vẫn không thông, Nhạc Bằng Trình có vẻ đã buông tha, ánh mắt của hắn thoạt nhìn vô cùng âm hiểm.
Dựa theo trực giác, MC cảm giác được đã có chuyện xảy ra, hỏi: “Nhạc tiên sinh, có thể tiếp tục không?”
Nhạc Bằng Trình do dự một hồi lâu mới gật đầu: “Được, tiếp tục.”
Sau khi ngồi xuống, MC hỏi: “Chúng ta tiếp tục cuộc trò chuyện ban nãy. Xin hỏi Nhạc tiên sinh, trong thời gian này, cuộc sống của anh thế nào? Anh có nghĩ rằng bản thân mình thiếu thế lực nên sẽ không bao giờ thắng được không? Dù sao, ở trong nước, năng lực của anh cũng rất hạn chế.”
Nhạc Bằng Trình trầm mặc, một lát sau, bỗng nhiên nói: “Những lời tôi nói ban nãy đều xin rút lại, không, phải nói là toàn bộ những lời tôi trả lời trên báo chí nữa, thu hồi hết, bởi vì những điều này hoàn toàn không đúng.”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.