Chương trước
Chương sau
Thiếu chút nữa Lộ Tu Triệt đã ném vỡ điện thoại, tên khốn này, cậu lại nhắn qua một tin: “Nếu không phải tôi giúp cậu nói dối thì cậu đã sớm bị nhà trường với ba tôi khai trừ rồi, cậu có biết không hả? Cậu nên cảm ơn tôi mới đúng.”
“Ừ, đúng là nên cảm ơn cậu, nếu không ngày mai cậu tới đây, chúng ta gặp mặt rồi từ từ nói chuyện.”
Sau khi Lộ Tu Triệt đọc được tin nhắn này, chỉ có cảm giác những hàng chữ kia cũng lộ ra sát khí, cậu sờ sờ hai mắt mình, thôi thì… bỏ đi.
Vì thế, cậu nhắn lại một dòng chữ in hoa: “KHÔNG THÈM SO ĐO VỚI CẬU.”
Nhạc Thính Phong đọc tin, mỉm cười, nhét điện thoại vào trong cặp, lại nghe giảng rất chăm chú.

Buổi tối về tới nhà, Nhạc Thính Phong chơi đồ chơi với Thanh Ti một lúc, khoảng 7 giờ thì bắt đầu ăn cơm chiều.
Ăn được một nửa, Du Dực trở về, sau khi ăn cơm xong, cả nhà ngồi ở phòng khách ăn trái cây, sau đó đưa hai vị lão nhân trở về phòng.
Chờ bọn họ trở ra, Du Dực vội vàng nói: “Mở tivi, chuyển kênh Văn hóa của Hải Thành.
Nhiếp Thu Sính ngạc nhiên: “Sao thế?”
“Hạ An Lan nói với anh, tối nay sẽ có chuyện, bảo chúng ta mở tivi lúc 9 giờ.” Du Dực cầm lấy điều khiển từ xa mở tivi lên.
Nhiếp Thu Sính nhìn hai đứa nhỏ một lát, vẫn không nên cho bọn chúng xem thì hơn, “Thính Phong, nếu không con mang em lên lầu chơi đi.”
“Không cần đâu, cái này có liên quan tới Thính Phong, để thằng bé nhìn một chút cũng chẳng sao.” Du Dực ngoắc ngoắc tay bảo Nhạc Thính Phong đi tới.
Hạ An Lan nói với anh, sau tối nay, có lẽ hết thảy đều chấm dứt, bảo anh phải nhớ mở tivi xem.
Nhưng tình huống cụ thể thế nào thì anh ta lại không nói rõ với anh.
Nhạc Thính Phong nắm tay Thanh Ti đi tới: “Chú ấy không nói là tối nay sẽ có chuyện gì xảy ra ạ?”
Du Dực: “Không.”
Nhạc Thính Phong hừ một tiếng: “Cố ra vẻ bí ẩn.”
Đối với điều này, Du Dực rất đồng tình, Hạ An Lan quả thật là cố giả vờ bí ẩn, biết rõ mọi người đều sốt ruột và lo lắng mà cũng không nói gì.
Hiện tại trên tivi đang phát tin tức địa phương, là chuyên mục điểm tin nhanh sau chương trình phim truyền hình.
MC đang nói tới chuyện gần đây có một vị quan lớn tác phong không tốt, đời tư hỗn loạn, không nói rõ tên họ nhưng đã nói ra tất cả những thông tin cá nhân, chỉ không nói thẳng tên họ nữa mà thôi.
Sau khi công kích Hạ An Lan một hồi, MC lại nói, sự kiện này liệu có thật sự như lời đồn, vị quan lớn kia thật sự là suy đồi đạo đức tới mức ấy ư? Những gì chúng ta biết có phải toàn bộ chân tướng sự việc không?
Sau khi liên tục đưa ra những câu hỏi, MC mới nói, để cởi bỏ toàn bộ bí ẩn, phóng viên của đài truyền hình đã mất rất nhiều công sức để mời đến một nhân chứng cực kỳ quan trọng. Chân tướng sự việc sẽ sớm hiện ra trước mặt mọi người.
Nhiếp Thu Sính nắm chặt tay Du Dực, vô cùng khẩn trương, tiếp theo phải làm sao đây.
Du Dực ôm bả vai cô: “Đừng sợ, không có việc gì, sẽ không…”
Chỉ thấy trên tivi, hình ảnh vừa chuyển, gương mặt của Nhạc Bằng Trình xuất hiện trên. Nhìn thấy khuôn mặt đó, Nhạc Thính Phong vốn còn đang hơi lo lắng liền lập tức khôi phục lại vẻ bình thản.
Chuyện tới đây, coi như cậu đã hiểu ra con đường của Hạ An Lan rồi, người này thật đúng là có thể nhẫn nhịn tới giờ.
Thanh Ti kéo kéo tay cậu: “Anh…”
Nghe giọng của Nhạc Bằng Trình, Nhạc Thính Phong cũng không tò mò gì nữa, cậu cầm lấy tay Thanh Ti: “Không có việc gì, đi, anh đưa em lên lầu, chúng ta lại chơi ghép hình.”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.