Biến cố bất ngờ không chỉ khiến Thanh Ti hoảng sợ mà ngay cả cô bé kia cũng giật nảy mình.
Tất cả mọi người đều nhìn về phía sau lưng Thanh Ti, chỉ thấy một thiếu niên mặc dù còn trẻ con, non nớt nhưng khuôn mặt lại vô cùng đẹp trai, tinh xảo đang ôm Thanh Ti vào ngực. Ánh mắt cậu vô cùng lạnh lùng, biểu tình lãnh đạm, nhìn mấy cô bé kia với vẻ chán ghét không hề che giấu.
Thanh Ti cố gắng ngửa đầu ra phía sau để nhìn xem người đó là ai thì nhận ra khuôn mặt quen thuộc. Cô bé mừng như điên, kích động đến nỗi ngay cả tức giận cũng quên mất, nhào vào ngực Nhạc Thính Phong mà reo lên: “Anh Thính Phong, sao anh lại ở đây? Anh Thính Phong, anh tới đón em ư?”
Thanh Ti không hề nghĩ tới chuyện này, đến khi quay đầu nhìn thấy Nhạc Thính Phong thì vui vẻ đến nỗi quên hết sạch mọi chuyện.
Nhạc Thính Phong không để ý đến lời cô bé, chỉ ôm cô bé và nhìn sang mấy cô bé còn lại: “Nhà các cô đều là ăn xin à? Vì thế nên bố mẹ các cô để các cô ra đường ăn mày sao?”
Vừa rồi cậu nhìn thấy mấy cô bé kia vây quanh Thanh Ti luôn miệng nói muốn mượn đồ của cô bé, kỳ thật là muốn cướp đồ của cô bé mới đúng. Lúc ấy cậu vô cùng tức giận. Nếu không phải vì bọn họ đều là con gái thì cậu đã ra tay cho một trận rồi, diễn trò cái gì chứ? Cha mẹ họ chưa từng dậy bọn họ cách làm người à?
Gì thì gì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boss-hung-du-2-ca-doi-chi-vi-em/879149/chuong-1136.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.