Giọng nói của Thanh Ti rộn ràng, cô bé vô cùng vui vẻ, xem chừng hẳn là cô bé đã bị chèn ép một trận không ít đây.
Nhạc Thính Phong bĩu môi, xem này, đây là bị người ta bắt nạt trong bao lâu đây chứ? Em cho người khác mượn đồ chứ không phải để cho người ta cuỗm mất như thế đâu!
Cậu hỏi: “Cô bé ngốc, em ở trường thường xuyên bị bắt nạt à?”
Nhạc Thính Phong vừa dứt lời, Tô Ngưng Mi và Hạ An Lan đều ngẩng đầu nhìn cậu. Bọn họ nóng lòng muốn biết sự thật câu nói kia của Nhạc Thính Phong là thế nào.
Thanh Ti cười nhẹ nhàng nói: “Không có đâu, các bạn học đều đối xử với em rất tốt, chỉ có một vài người cá biệt thì không tốt lắm. Nhưng mà em không để ý đến bọn họ là được.”
Nhạc Thính Phong có cảm giác rèn sắt không thành thép: “Vậy như đứa con gái ngồi đằng sau em mượn đồ này nọ của em nhưng không chịu trả, em cũng sẽ không đòi lại đồ của mình sao?”
“Bạn ấy nói với em là làm mất rồi, muốn đòi cũng không được, bạn ấy nhất định không chịu trả. Em cũng đã nói với cô giáo nhưng cô giáo nói là không nên vì chút chuyện nhỏ này mà gây ảnh hưởng đến sự đoàn kết của lớp nên em mới nhịn xuống.” Thanh Ti không muốn kể chuyện này ra, rõ ràng, đối với cô bé, đây cũng không phải chuyện tốt đẹp đáng để nhớ lại.
Nhạc Thính Phong vừa nghe đã hiểu được mọi chuyện. Chuyện này hẳn là vì cô giáo đã nói gì đó với Thanh Ti
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boss-hung-du-2-ca-doi-chi-vi-em/879132/chuong-1119.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.