Nhạc Thính Phong châm chọc: “Đốt sách của mày thì sao, trong lòng mày là người rõ ràng nhất, đừng có vụng trộm giở trò sau lưng người khác còn ra vẻ đáng thương không thừa nhận, mày có phải con trai không hả?”
Nam sinh kia chột dạ tới quên cả khóc, nhìn Nhạc Thính Phong với vẻ không tin: “Tao… tao làm gì, mày đừng có không bằng chứng gì mà vu hãm tao.”
Nhạc Thính Phong cười lạnh, a, cũng biết nói là không có bằng chứng thì đừng vu hãm, sao hôm qua nó không có chứng cớ gì mà đã dám nói cậu có thủ đoạn chép bài cao minh? Đổ cho cậu thì không cần rõ ràng đúng không?
Sách trong tay đã cháy hết một nửa, Nhạc Thính Phong tùy tiện quăng xuống, tàn lửa bắn lên tung tóe làm cho học sinh đều kinh hãi hét lên, lui về sau, rồi cậu nhìn sang nam sinh kia: “Tới đi, chỉ cần mày quỳ rạp trên đất bắt chước tiếng chó sủa, tao sẽ tin là không phải mày làm.”
“Tao… Tao chẳng làm gì, tại sao tao phải nghe theo mày. Tao… cũng không phải học sinh cá biệt như mày, tao…”
“Cạch”, Nhạc Thính Phong dùng sức đạp lên mặt bàn của thằng nhóc kia, bút trên bàn lập tức rơi hết xuống đất, cậu lạnh mặt gằn từng chữ: “Ông đây bảo mày bắt chước thì tốt nhất cứ thành thành thật thật mà bắt chước, giờ mày đã không nhận là mình làm chứ gì, vậy tốt nhất đừng có nhận nữa…”
Biểu tình của Nhạc Thính Phong lúc này rất doạ người, rất có sức uy hiếp với một thằng nhóc còn chưa lớn.
Đồng tử thằng nhóc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boss-hung-du-2-ca-doi-chi-vi-em/879078/chuong-1065.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.