Hạ An Lan lắc đầu: "Chậc, nếu quả thật đã nói như vậy thì chú đã nhìn lầm con, con không có xuất sắc như chú nghĩ. Con chỉ là một đứa trẻ hỗn hào vĩnh viễn cũng không thành tài được mà thôi."
Anh đi qua trước mặt Nhạc Thính Phong, bóng lưng cao lớn giống như một ngọn núi cao vĩnh viễn không thể vượt qua, bao bọc lấy cậu là cái bóng ở phía dưới.
Tay Nhạc Thính Phong từ từ nắm chặt, cậu nhất định sẽ không để cho Hạ An Lan xem thường.
Cậu sẽ chứng minh với lão cáo già này rằng cậu không phải là một đứa trẻ hỗn hào vĩnh viễn cũng không thành tài được.
Cậu sẽ dùng sự thật nói cho ông ta biết, Nhạc Thính Phong bất luận mặt nào cũng ưu tú.
Vốn dĩ Nhạc Thính Phong định không ăn sáng bỏ ra ngoài, nhưng sau khi bị Hạ An Lan chế nhạo, cậu chợt bình tĩnh lại không đi nữa.
Đây là nhà của cậu, tại sao cậu phải tránh cái lão cáo già kia.
Cậu chẳng những không cần phải tránh, cậu còn muốn chứng minh với Hạ An Lan rằng cậu đây mới là nam chủ nhân của cái nhà này. Hạ An Lan chẳng là cái gì, nhiều nhất cũng chỉ coi như một khách qua đường, dù sao vẫn còn chưa kết hôn mà!
Hắn không tin, hắn phá hư không được!
Ý chí chiến đấu của Nhạc Thính Phong sục sôi.
Lúc ăn sáng ngồi đối diện với Hạ An Lan.
Nhạc Thính Phong cũng không thèm đánh mắt nhìn anh lấy một cái, hỏi bảo mẫu: "Mẹ con làm sao lại không xuống dưới này?"
Bữa ăn sáng hôm nay là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boss-hung-du-2-ca-doi-chi-vi-em/879014/chuong-1001.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.