Bóng đêm dần bao phủ, ngoài cửa sổ không biết gió đã nổi lên lúc nào, phách trên cửa sổ phát ra từng đợt tiếng vang.
Cả một đêm, Tô Ngưng Mi cảm thấy mình giống như đang ở trên mây, dưới chân mềm nhũn. Thân thể dường như đã trở thành cục bông, bị lăn qua lộn lại vuốt ve thành đủ loại hình dạng!
Về sau cô cũng không nhớ làm thế nào ngủ được, cô chỉ mơ hồ nhớ được trước lúc ngủ có nói một câu: "Sáng mai, em không dậy làm cơm nổi."
"Được, sáng mai em cứ nghỉ ngơi thật tốt!"
Hạ An Lan kéo Tô Ngưng Mi rồi nhắm mắt lại. Lúc này anh cũng không thấy mệt một chút nào, thần thanh khí sảng, thoả mãn vô cùng.
Trong đầu anh lại nghĩ tới Nhạc Thính Phong, lúc này cậu nhóc đó hoặc là đã bỏ đi không tính toán nữa, hoặc là vẫn còn đang tính theo công thức.
Dù sao cái đề đó cũng đủ đứa trẻ ấy chơi mấy ngày.
...
Trong phòng ngủ của Nhạc Thính Phong, khắp sàn nhà là đều là giấy, trên mỗi một trang giấy tất cả đều chi chít biểu thức số học.
Cậu cũng không biết mấy giờ rồi, cũng không biết đã tính toán bao lâu, bút cũng đã đổi hai ba cái, cổ tay cũng đã mỏi, vẫn không thể tính ra đề bài mà Hạ An Lan giao cho.
Cho đến lúc ánh sáng rực rỡ ngoài cửa chiếu vào, Nhạc Thính Phong mới giật mình tỉnh dậy, trời đã sáng rồi.
Cậu nhìn giấy nháp đầy dưới sàn nhà rồi tức giận, một tay vơ tất cả đồ trên bàn vứt hết xuống sàn nhà: "Cái lão cáo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boss-hung-du-2-ca-doi-chi-vi-em/879013/chuong-1000.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.