Nhạc Thính Phong cảm thấy hai hàm răng bị nghiến đến phát đau: “Chú nghĩ mẹ cháu biết chú trơ trẽn vô liêm sỉ thế này, mà vẫn sẽ kết hôn với chú sao?”
Hạ An Lan bật cười: “Cái này thì cháu không hiểu rồi, nếu như mẹ cháu biết được, chú làm hết trách nhiệm của một người cha dượng thế này, thì chỉ sẽ càng vui mừng hơn mà thôi!”
“Hức, chú vẫn chưa phải cha dượng đâu.”
Nói chuyện với Nhạc Thính Phong, tâm trạng của Hạ An Lan lúc nào cũng rất tốt. Cho dù cậu có thế nào, anh cũng vẫn cảm thấy đứa trẻ này rất tốt, “Thiếu niên, cháu lại không hiểu rồi, danh phận cha dượng của chú giờ đã triệu cáo toàn thiên hạ rồi, hơn nữa cháu cũng đã thừa nhận rồi, còn về kết hôn, đó chỉ là hình thức mà thôi. Dù sao thì bây giờ chú cũng đã là cha dượng của cháu rồi, cháu không thừa nhận cũng không được, con trai ngoan, gọi tiếng cha xem nào.”
Nhạc Thính Phong hức lên một tiếng, lão già trơ trẽn này, hóa ra hôm nay hắn nỗ lực thể hiện như vậy, hoàn toàn là để mọi người biết được hắn là cha dượng của mình.
Thế nhưng, Nhạc Thính Phong cũng không hề thấy phản cảm hay ghét điều này.
Cậu nghiến răng nói: “Thế thì chú cũng không thể…”
“Không thể làm gì?”
Nhạc Thính Phong lườm anh một cái: “Không thể… không thể, cái gì mà thiếu một tiết học là sẽ thấy bất an, lại... lại còn cái gì mà ngoan ngoãn học giỏi, chú cảm thấy cháu là loại người đó sao?”
Nhạc Thính Phong tự định vị về bản thân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boss-hung-du-2-ca-doi-chi-vi-em/878995/chuong-982.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.