“Anh muốn làm gì?”
Hạ An Lan mỉm cười: “Yên tâm, tôi không ra tay đánh các người, nhưng các người cũng phải có đủ thương tích để thuyết phục tôi. Muốn tôi lấy tiền ra, mà các người lại người nào người nấy lành lặn an ổn, thì thực sự không hề có sức thuyết phục. Ít ra…phải khiến cho tôi cảm thấy các người hình như đang rất thê thảm thì mới được. Tôi nói lời giữ lời, nếu các người khiến tôi thấy thương tích của các người vượt quá 500 vạn, thì tôi sẽ cho các người nhiều hơn.”
Hạ An Lan lấy từ trong túi ra một tấm séc, “Tấm séc này chưa viết gì cả, muốn bao nhiêu điền bấy nhiêu.”
Nhạc Thính Phong máy mắt một cái, ôi không, lão già này, quả thật là tim đen đến cực điểm, không ngờ hắn lại muốn những người này tự giết lẫn nhau!
Anh đang dùng tiền để dụ dỗ bọn họ, rồi để bọn họ tự mình đánh mình!
Cô giáo Ngô cũng hiểu ra rồi, không còn biết phải dùng từ nào để hình dung ánh mắt cô nhìn Hạ An Lan.
Thế nhưng vị phụ huynh đó đã bị tiền bạc làm mờ mắt rồi, chỉ còn nhìn thấy tấm séc trắng trong tay Hạ An Lan mà thôi.
Nếu như tùy tiện tự làm mình bị thương ở bất cứ đâu, đều có thể nhận được rất nhiều tiền, thế thì… lại quá hời!
Người vợ có chồng bị đánh lúc nãy, nói: “Chúng tôi dựa vào đâu mà tin những lời anh vừa nói, không thì làm sao chúng tôi biết được những lời anh nói có đúng hay không?”
“Cứ… lấy chiếc dao rọc giấy này làm ví
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boss-hung-du-2-ca-doi-chi-vi-em/878988/chuong-975.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.