Có điều, cậu cảm thấy rất đã.
So với những thứ mà Nhạc Bằng Trình đã làm, từng ấy đã là gì? Chỉ là khiến hắn nếm chút khổ cực mà thôi, còn chưa lấy mạng của hắn cơ mà.
Nhạc Bằng Trình há hốc mồm trợn tròn mắt, khuôn mặt thậm chí không còn thể hiện được bất cứ một biểu cảm nào khác, bởi vì cho dù hắn có thêm vài cái đầu nữa cũng không nghĩ ra được, người như Hạ An Lan lại làm những việc hèn hạ vô liêm sỉ như vậy.
“Anh… anh là thị trưởng, anh là… quan chức, anh… làm sao anh có thể, vô liêm sỉ như vậy?”
Nhạc Thính Phong đứng cạnh đảo ngược mắt, cậu lại không hề cảm thấy kinh ngạc bao nhiêu, dù sao thì, cậu đã biết Hạ An Lan là người vô liêm sỉ, trơ trẽn đến mức nào.
Anh ta ít ra cũng là thị trưởng cơ mà, một người phải xây dựng hình ảnh chính nghĩa, một công chức nhà nước vì nhân dân phục vụ, tại sao lại có thể như thế? Dù cho anh có giả vờ, thì cũng giả vờ ra dáng đứng đắn chút chứ?
Thế nhưng…
Nhạc Bằng Trình đã không nghĩ ra thêm lời bình luận nào nữa, những tính từ trong đầu hắn đều quá thiếu hụt trong giờ phút này.
Hạ An Lan cười nói: “Vô liêm sỉ? Lẽ nào đây không phải là yếu tố cơ bản để trở thành một chính khách hay sao? Hơn nữa, đối phó với loại người như anh, tôi cảm thấy nếu dùng những biện pháp đứng đắn, thì quá là không tôn trọng anh.”
Nhạc Thính Phong suýt nữa cười thành tiếng, kiểu châm chọc này! Cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boss-hung-du-2-ca-doi-chi-vi-em/878950/chuong-937.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.