Trong lòng Tô Ngưng Mi đang nghĩ cách làm thế nào để xử lý Nhạc Bằng Trình, thì nghe thấy Hạ An Lan nói muốn đến thăm.
Niềm vui bất ngờ khiến cô không nói nên lời: “Anh… anh đến Lạc Thành sao?”
“Ừ.”
Tô Ngưng Mi cắn môi, đỏ mặt: “Vâng… vâng ạ… đợi, anh đến rồi, em…”
“Em á, ở bên cạnh anh là được.”
“Vâng…”
Đặt điện thoại xuống, Tô Ngưng Mi ôm lấy mặt, anh ấy sắp đến rồi, ôi ôi…
Chỉ cần anh ấy đã nói, thì nhất định sẽ làm. Tô Ngưng Mi bấm đốt ngón tay đếm ngày, sẽ là lúc nào trong mấy ngày này đây?
Tô Ngưng Mi chỉ mải nhớ Hạ An Lan, còn tâm trí đâu để nghĩ đến Nhạc Bằng Trình nữa.
…
Sau khi nói chuyện với Tô Ngưng Mi xong, Hạ An Lan gọi điện cho Du Dực: “Bảo cảnh sát tìm một người bảo lãnh cho Nhạc Bằng Trình, cho hắn ra ngoài.”
Du Dực cười nói: “Ồ, anh rể ơi, anh đang định cải đạo làm người tốt đó hả?”
Hạ An Lan cười đáp: “Anh vẫn luôn là công bộc phục vụ nhân dân, chưa từng làm việc gì xấu cả.”
Du Dực bĩu môi, xem ra anh ta không sợ bị gió chém bay mất lưỡi.
“Nói xem, anh muốn tìm người bảo lãnh như thế nào, muốn làm gì. Kiểu hồ ly già tâm địa đen tối như anh, em không tin anh lại giúp Nhạc Bằng Trình thật.”
“Lần này Nhạc Bằng Trình về nước đem theo bao nhiêu tiền, các cậu đã điều tra rõ ràng chưa?”
Du Dực lập tức phản ứng lại được: “Anh… không phải là định thuê người bảo lãnh, lột sạch tiền trên người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boss-hung-du-2-ca-doi-chi-vi-em/878917/chuong-904.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.