Nói xong, không đợi ông Tô nói xong, anh xoay người sang nói với Tô Ngưng Mi: “Em đi tiễn anh đi?”
Tô Ngưng Mi sững sờ, chỉ vào chính cô: “Hả? Em?”
Bọn họ không cần tiễn sao? Chỉ bảo một mình cô?
Bà Tô đẩy Tô Ngưng Mi một cái: “Đúng, Mi Mi con đừng đứng đó ngây người ra như thế, mau, con tiễn An Lan đi.”
“Nhưng...”
“Đi đi.”
Hạ An Lan mỉm cười: “Đi đi, anh có vài câu muốn nói với em.”
Tô Ngưng Mi nhìn ánh mắt ám muội của mọi người trong nhà, đành cùng đi với Hạ An Lan ra ngoài. Hạ An Lan chỉ bảo một mình cô, việc này... Có phần hơi rõ ràng quá rồi? Đây chẳng phải nói với cả nhà cô rằng, giữa hai người họ có gian tình sao?
Không, cả nhà đã biết rồi, mẹ cô còn bắt gặp cô và Hạ An Lan ôm nhau trên giường, bây giờ há chẳng phải đã kể hết cho mọi người già trẻ lớn bé trong nhà biết rồi sao.
Ôi... Mệt quá!
Tô Ngưng Mi đứng dậy bước theo Hạ An Lan ra ngoài, nhưng vừa ra khỏi phòng khách, chẳng mấy bước, Hạ An Lan đột nhiên nắm lấy tay cô.
Cô kinh ngạc ngẩng đầu lên, chỉ nhìn thấy nét mặt nghiêng hoàn mỹ của Hạ An Lan, chẳng có chút biểu cảm nào cứ như việc nắm tay cô, là một việc rất bình thường, cũng là một việc hết sức quen thuộc.
Điều này khiến Tô Ngưng Mi vừa ngọt ngào, vừa cảm thấy xấu hổ.
Sau lưng nhiều người như vậy, nhiều cặp mắt như vậy, chắc đã nhìn thấy hết rồi!
Tô Ngưng Mi nhiều lần muốn rút tay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boss-hung-du-2-ca-doi-chi-vi-em/878893/chuong-880.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.