Chương trước
Chương sau
“Chuyện này cũng không khó, bảo người tiết lộ cho Nhạc Bằng Trình, con đã có bạn trai, đến lúc đó chắc chắn hắn sẽ tìm cách bảo người điều tra trong nước. Như vậy sẽ có thể để hắn biết một cách đường đường chính chính chuyện con muốn ly hôn. Người khác nói với hắn và hắn tự mình điều tra ra, như vậy hắn tự nhiên sẽ tin hơn.”
Tô Ngưng Mi gật đầu: “Vẫn là ba suy nghĩ chu đáo.”
“Bảo Nhạc Bằng Trình trở về con đừng lo lắng, để anh con đi làm.”
“Ừm...”
Trở về nhà, Tô Ngưng Mi cảm thấy chỗ dựa sau lưng thật vững chắc.
Bà Tô, gọi điện cho các con trai, sau khi nói xong với con trai nhỏ, bà nói với Tô Ngưng Mi: “Mẹ đã nói với anh cả, anh hai, anh ba của con rồi. Ba đứa nó nghe xong đều rất vui, nếu không phải mẹ ngăn lại, bây giờ chúng nó đã về nhà rồi.”
Khóe môi Tô Ngưng Mi cong lên, ba mẹ cô, các anh cô chính là hậu thuẫn lớn mạnh nhất của cô.
Bất luận cô và Hạ An Lan có kết quả hay không, có thể khiến ba mẹ các anh vui, không lo lắng vì cô nữa, thì lần ly hôn này có giá trị rồi.
Tô Ngưng Mi ngồi cùng hai ông bà, nói những chuyện thường ngày, một lúc sau lại nói bóng nói gió chuyện xảy ra giữa cô và Hạ An Lan.
Hai ông bà thấy con gái vui vẻ, cứ kéo lấy cô nói chuyện mãi đến 10 giờ tối.
Cuối cùng vẫn là ông Tô thấy thời gian không còn sớm, mới hối thúc ba người đi ngủ.
Bà Tô kéo tay con gái, không nỡ buông ra: “Tối nay, tôi ngủ với Mi Mi, hai người chúng tôi lâu rồi chưa nói chuyện. Ông đi ngủ trước đi.”
Ông Tô nhíu mày: “Ngày mai hẵng nói tiếp, mấy ngày nay chắc Mi Mi cũng không được nghỉ ngơi tốt, đã trễ như vậy rồi, để nó về ngủ một giấc thật ngon đi. Bà còn lời nào, không thể đợi đến ngày mai nói sao.”
Ông nhìn thêm bà nhà mấy lần, ý bảo bà đừng ngủ cùng với con gái.
Nếu tối nay bà ngủ cùng với Mi Mi, vậy sao ông có thể kể chuyện của con gái và Hạ An Lan cho bà nghe chứ.
Con gái đã trở về, vậy phải thảo luận một chút, tiếp theo nên có chính sách gì.
Ban đầu bà Tô cứ tưởng mắt của ông nhà giật giật, sau mới nhớ ra, vội vã nói: “Ây da, xem đầu óc của tôi nè, sao tôi quên mất việc này chứ. Mi Mi con mau đi nghỉ ngơi đi. Ngày mai ba mẹ sẽ không gọi con, muốn ngủ đến mấy giờ thì ngủ.”
Tô Ngưng Mi đúng là rất buồn ngủ, cô ngáp dài một cái: “Dạ, ba mẹ, vậy con về phòng trước đây. Ba mẹ cũng nghỉ ngơi sớm nha. |Mẹ, ngày mai con lại nói chuyện với mẹ.”
Tô Ngưng Mi vừa quay lưng đi, bà Tô đã vội vã xông đến trước mặt ông nhà: “Nói mau, nói mau, Mi Mi bây giờ và An Lan có tiến triển gì không? Lần này đột nhiên Mi Mi quyết định ly hôn, chắc chắn có liên quan đến An Lan có phải không? Lúc nãy tôi nghe ngữ khí nói chuyện của Mi Mi, hai ngày nay, hình như đúng là đã xảy ra chuyện gì đó, ông có cảm thấy thế không?”
Tâm trạng bà Tô kích động đến không nói nên lời, tin chắc tối nay, có tám phần do hưng phấn mà không ngủ được, hình như bây giờ đã vội gọi điện thoại cho ông bà Hạ rồi.
Ông Tô gật đầu: “Đúng, bà nói đều đúng hết.”
“Vậy sao ông vẫn không vui?” bà Tô luôn ở trạng thái cực kỳ hưng phấn, nhưng, bà phát hiện ông nhà hình như không lạc quan như thế.
Ông Tô thở dài một tiếng: “Hôm nay khi tôi nói chuyện với Mi Mi, tôi rất chắc chắn Mi Mi rất thích tiểu tử đó, nhưng, cậu ấy chưa chắc đã thích con gái chúng ta, lo lắng trước đây tôi nói với bà, chắc sắp thành sự thật rồi. Mi Mi lần này đột nhiên nghĩ thông, quyết định ly hôn, chắc chắn có liên quan đến Hạ An Lan.”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.