Chương trước
Chương sau
Năm đó sau khi xảy ra chuyện, ba của Nhạc Bằng Trình dùng tính mạng để uy hiếp, hơn nữa còn lấy ân tình năm xưa của Nhạc gia ra để nói, nên ông không thể không đồng ý.
Về sau, mỗi lần nhớ lại, ông đều rất căm hận.
Lần này, nói gì ông cũng không thể buông tha Nhạc Bằng Trình.
Tô Ngưng Mi: “Trước đây, Tiểu Ái nói với con, bảo con đừng sợ hắn, chỉ cần hắn về cướp gia sản, sẽ bảo Du Dực, còn có Hạ An Lan giúp con, nói họ có rất nhiều cách, có thể khiến hắn từ bỏ.”
Bây giờ cô mới phát hiện, những điều trước đây bản thân lo lắng thực ra lại giải quyết rất dễ dàng.
Luận tiền tài, Tô gia họ có điểm nào thua kém Nhạc gia.
Luận quyền thế, Tô gia họ cũng là danh môn vọng tộc. Ba cô tuy đã nghĩ hưu hai năm, nhưng vẫn còn các anh cô.
Dù cho không có các anh, cô cũng còn bạn bè tốt.
Muốn xử lý một mình Nhạc Bằng Trình, vốn không đáng để bàn.
Nhưng trước đây cô đúng là ngốc, chẳng nghĩ ra, đã lãng phí nhiều thời gian tốt đẹp như vậy.
Ông Tô hừm một tiến: “Dù cho không tìm họ, nhà chúng ta, cũng có thể giải quyết. Ba con, các anh trai của con đâu có ai ăn kiêng?”
Tô Ngưng Mi kéo cánh tay của ba mình lắc lắc: “Đúng, ba của con, anh của con đều rất lợi hại.”
“Mi Mi, con có thể nghĩ thông quyết định ly hôn với tên khốn đó, ba rất vui. Nhưng… con có thể nói ba biết, tại sao đột nhiên con lại nghĩ thông suốt không? Lần này đến Hải Thành, con và An Lan, có phải đã, xảy ra chuyện gì không?”
Ông Tô nhìn vào đôi mắt Tô Ngưng Mi, ông đã có thể xác nhận, con gái lần này đột nhiên thay đổi thái độ, quyết định ly hôn, chắc chắn có liên quan đến Hạ An Lan.
Nhưng, điều ông không hiểu là, Mi Mi và Hạ An Lan phát triển đến mức nào rồi, điều này trong lòng ông vẫn chưa biết được.
Tô Ngưng Mi cúi đầu: “Không... Không có, lần này không liên quan đến anh ấy. Là lúc nói chuyện với anh ấy, với Tiểu Ái, những lời mà họ nói, đã làm con dao động, khiến con nghĩ thông suốt một chút. Trước đây con quá để tâm vào chuyện vụn vặt, quá ngốc, không suy nghĩ thấu đáo.”
“Thật sự không liên quan đến cậu ấy sao? Mi Mi, trước giờ con đều không biết nói dối.”
Tô Ngưng Mi lo lắng ba cô sẽ hỏi mãi không ngừng, dứt khoát nói thẳng: “Ba, ba... đừng hỏi nữa. Con và anh ấy thật sự không có gì. Nếu có, con sẽ nói với ba, bây giờ con, chỉ muốn ly hôn trước đã.”
Ông Tô không hỏi nữa: “Được, ba không hỏi, không hỏi là được chứ gì. Chuyện ly hôn phải đợi Nhạc Bằng Trình trở về, con định trực tiếp nói với nó, hay là...”
“Con định trực tiếp nói với hắn, hắn biết tin này, chắc sẽ gấp rút về nước.”
Tô Ngưng Mi biết Nhạc Bằng Trình luôn rất muốn ly hôn với cô, sau đó cưới tình yêu thật sự của hắn.
Thế nên con cảm thấy chỉ cần hắn biết tin cô muốn ly hôn, nhất định hắn sẽ về.
Ông Tô lắc đầu, “Nha đầu ngốc, Nhạc Bằng Trình không phải tên đần độn. Tuy hắn luôn muốn ly hôn, nhưng hắn cũng biết trước đây con không đồng ý. Nếu đột nhiên con nói muốn hắn về nước làm thủ tục ly hôn, khó tránh hắn suy xét lại, cảm thấy con có âm mưu, có thể càng không trở về.”
Nhạc Bằng Trình, cái tên khốn đó ở nước ngoài nhiều năm như vậy, cũng có thể nhịn không làm gì, có thể thấy hắn cũng có chút đầu óc.
Huống hồ ả tiện nhân bên cạnh hắn, chẳng giống người ít gây sự, có ả ở đó, không chắc có thể bảo hắn về được.
Tô Ngưng Mi gật đầu lia lịa: “Ba những gì ba nói hình như rất đúng, vậy… phải làm sao để hắn trở về?”
Ông Tô nói: “Chuyện này con không cần lo lắng, ba bảo anh con đi làm...”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.