Nếu tay không bị thương, chắc chắn anh sẽ đến tiễn cô một đoạn.
Nhưng, dựa theo tính khí của Tô Ngưng Mi, nếu biết tay anh bị thương, chắc chắn sẽ yêu cầu ở lại chăm sóc anh.
Tuy anh cũng muốn, nhưng, hai bác Tô gia chắc cũng rất nhớ con gái. Cô cứ ở mãi bên này, chắc họ sẽ không vui, nói không chừng còn trách anh.
Thư ký len lén buông tay, hai người này ai cũng không chịu chủ động nói.
Phía Tô tiểu thư, trong lòng người ta có chướng ngại tâm lý khó vượt qua, đó cũng bình thường.
Nhưng thị trưởng rốt cuộc đang do dự gì chứ?
Miệng thì nói không đến tiễn, nhưng đến cuối cùng, vẫn không chịu được chạy đến. Đến thì đến đi, còn ngồi trên xe không chịu xuống, có ý gì chứ?
...
Ngồi xe khoảng ba tiếng đồng hồ, cuối cùng Tô Ngưng Mi cũng về đến Tô Thành, trên đường không xảy ra nguy hiểm gì khác, rất thuận lợi.
Lúc vừa lên đường, trong lòng cô đúng là rất buồn bực, nhưng bây giờ đã đỡ hơn rồi.
Lần này cô thấy bản thân đã nhìn thấu rất nhiều, có rất nhiều việc cần phải làm.
Hạ An Lan là một mấu chốt, anh giúp cô thông suốt rất nhiều chuyện. Trước đây lãng phí nhiều thời gian như thế, sau này nhất định phải bù đắp lại.
Xuống khỏi cao tốc, sau khi vào thành phố Tô Ngưng Mi nhớ đến con trai, giờ này chắc nó đã tan học, gọi điện chắc không sao.
Tốc độ Nhạc Thính Phong bắt máy rất nhanh: “Alo, bây giờ mẹ đang ở đâu?”
“Mẹ đã đến Tô Thành rồi, một lát nữa,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boss-hung-du-2-ca-doi-chi-vi-em/878841/chuong-828.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.