Một người, đến người nhà còn không quan tâm, thì làm sao có tư cách nói đến những thứ khác.
Về đến nhà, thư ký khẽ gọi: “Thị trưởng, đến rồi.”
Hạ An Lan không nói gì, anh ta lại gọi thêm hai câu nữa.
“Mấy giờ rồi?” Hạ An Lan không mở mắt, hỏi luôn.
“Mười một rưỡi đêm rồi ạ.”
“Bây giờ, tàu đã ra đến biển Công chưa?”
Thư ký sững người, biết rằng anh đang hỏi đến Hạ Như Sương, vội vàng nói: “Có lẽ, vẫn chưa đến.”
Hạ An Lan mở mắt ra, thư ký vội vàng xuống xe, mở cửa xe cho anh.
“Ngài yên tâm, có bất cứ tin tức gì, tôi sẽ thông báo cho ngài biết ngay.”
Hạ An Lan gật đầu, mở cửa nhà đi vào.
Trong nhà tối om, yên tĩnh như không có bất cứ tiếng động nào, đến một con gián cũng không có.
Hạ An Lan thở dài, tĩnh mịch quá.
…
Sau nửa đêm, cuối cùng tàu cũng đến biển Công.
Hạ Như Sương đã mơ một giấc mơ rất đẹp. Trong mơ, cô ta lại một lần nữa được tự do. Chân tay cô ta cũng đi lại bình thường được. Cô ta lại có tiền tiêu không hết, rồi lại giết chết Nhiếp Thu Sính một lần nữa, biến Hạ An Lan thành người tình nhỏ bé của cô ta, giết hết tất cả những người không phục tùng, đắc tội với cô ta. Mỗi lời cô ta nói ra, đều không ai dám phản bác, không ai dám chống đối.
Giấc mơ thực sự quá đỗi tươi đẹp, đến mức Hạ Như Sương không muốn tỉnh dậy. Vốn dĩ thuốc chỉ có tác dụng hai giờ đồng hồ, nhưng cô ta đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boss-hung-du-2-ca-doi-chi-vi-em/878729/chuong-716.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.