Hạ Như Sương run rẩy nói: “Tôi có thể nói cho các người biết!”
Người đó đã nói, nhất định phải nghĩ cách kéo dài thời gian, không thì chưa đợi đến lúc thoát ra, thì có lẽ cô ta đã chết rồi.
Những người đó chẳng qua muốn biết, năm đó ai là người đứng đằng sau giật dây cô ta, vậy cô ta sẽ nói.
Lần trước anh ta đã nói, có thể nói ra những thứ không quan trọng, lại có thể khiến bọn họ tin, điều này sợ là không dễ.
Nhưng muốn để bọn họ tin được, thì không thể nói dối. Bọn họ chắc chắn có thể phân biệt được thật giả, muốn lừa bọn họ, không dễ dàng gì.
Có thể nói thật, nhưng phải nói có lựa chọn, nói dè dặt, nói những sự thật không quá quan trọng.
Những người đang chuẩn bị ra tay, ai cũng đều nắm rõ tình hình.
Xem ra, lần câu cá lần trước đã phát huy tác dụng rồi, Hạ Như Sương đã chuẩn bị nói ra một số thứ.
Bọn họ dừng lại, một người trong số họ cất tiếng hỏi: “Thế sao? Sao hôm nay lại chịu phối hợp vậy, cầm cự được bao nhiêu ngày rồi, sao nhất định phải nói ra hôm nay?”
Hạ Như Sương nghiến răng, nếu không phải hôm nay bọn họ có thể sẽ giết chết cô ta, thì sao cô ta phải nói.
Con bài bảo toàn tính mạng cho cô ta, lộ ra một chút là yếu đi một chút.
Cô ta run rẩy nói: “Tôi nói... tôi thật sự sẽ nói ra tất cả những gì các người muốn biết…”
Những người tra tấn, người này nhìn người kia.
Một người trong số họ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boss-hung-du-2-ca-doi-chi-vi-em/878720/chuong-707.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.