Đối diện với con gái, trong lòng ông lão đầy hối hận, dằn vặt hơn cả lúc chưa về đến nhà.
Ông không biết phải bù đắp như thế nào, chỉ có thể dành hết tất cả những gì mà mình có cho cô. Ông đã quyết định, để dành tất cả tài sản nhà họ Hạ cho Tiểu Ái.
Những năm nay ông mù quáng, cho dù nói là bị Hạ Như Sương che mắt, nhưng ông cũng không phải hoàn toàn không có vấn đề. Bởi vì ông cảm thấy nỗi đau mất đi Tiểu Ái quá lớn, ông không dám nghĩ gì nhiều hơn. Ông cảm thấy sự tồn tại của Hạ Như Sương phần nào có thể xoa dịu nỗi nhớ con gái, nên cho dù rõ ràng thấy nhân cách cô ta có vấn đề, vẫn luôn tin cô ta, không tra hỏi gì nhiều.
Đến nay, cho dù có hối hận hơn nữa, thì cũng không lấy lại được quãng thời gian bao nhiêu năm nay.
Ông không phải là một người cha tốt, không xuất hiện vào lúc Tiểu Ái cần được bảo vệ nhất.
Ông lão chỉ mong rằng, mình có thể làm một người ông tốt.
Hạ An Lan lúc này xúc động đi đi lại lại. Em gái có thai rồi, anh lại được lên làm bác nữa rồi, cái cảm giác đó quá kỳ diệu.
“Tiểu Ái có thai rồi, thế có phải là cần nghỉ ngơi thật tốt đúng không, thời gian này, hay là ở lại đây dưỡng thai đi.”
“Không được, đã định ngày về rồi, chắc chắn phải quay về, hơn nữa không thể trì hoãn việc học của Thanh Ti được. Cô giáo con bé đã giục nhiều rồi, có một cuộc thi toán
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boss-hung-du-2-ca-doi-chi-vi-em/878711/chuong-698.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.